第三十五章:Kiếp trước thiếu nợ em (5)

"Làm sao vậy? Bác sĩ Lan về hưu à chị?" Hoắc Miên cố ý hỏi.

"Không phải về hưu, mà là chuyển đi, cả nhà đều chuyển đi rồi."

"Ơ, chuyển đi rồi ạ? Chuyển đi đâu hả chị?"

"Chị không rõ lắm, chuyện này đã trở thành một trong ba bí ẩn lớn chưa có lời giải đáp của thị trấn chị. Em nói xem, dọn đi thì dọn đi thôi, tại sao phải lén lén lút lút, bỏ nhà, bỏ gia cụ, bỏ cả quần áo, cả gia đình ba người đều chạy trốn, không biết làm sao nữa, thật sự là gặp quỷ..."

"Chị nói… năm xưa bác sĩ Lan bỏ đi, không bán nhà, để gia cụ lại, ngay cả quần áo cũng không mang, chỉ có người là biến mất, đúng không?"

"Đúng vậy... thật sự là kỳ lạ, không ai biết bọn họ đi đâu, đến bây giờ nhà bọn họ vẫn còn trống, trong sân cỏ mọc dài luôn rồi."