"Hoắc Miên thích ăn…"
Tô Ngự chỉ kiêu ngạo nói một câu như thế, Tiểu An và bà cụ đã gói ghém xong mấy xiên đậu phụ.
Nhà họ Tô hiếm khi lại yên tĩnh như thế. Lúc Hoắc Miên xuống gác định uống hớp nước chợt thấy cửa mở ra.
Một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, tướng mạo đẹp đẽ nhưng có phần nghiêm túc, mặc một bộ vest truyền thống.
Người đàn ông đó ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Miên, hình như có chút do dự…
"Ông chủ, ông về rồi à?" Người giúp việc lập tức tiến lên chào ông, thay giày cho ông Tô.
Nghe người giúp việc nói vậy, Hoắc Miên vội bỏ ly nước xuống, chào ông.
"Cháu chào bác Tô, cháu là Hoắc Miên."
"Ừ." Ông Tô nghiêm túc gật đầu, sau đó đi lên gác.
Hoắc Miên thấy rất gò bó, cảm thấy ông Tô hơi đáng sợ.