"Sẽ không đâu, chị, đây cũng không phải lần đầu em làm những chuyện như thế này, chị đừng lo lắng cho em quá như thế." Lục Yên thấy Hoắc Miên lo lắng thì trong lòng cảm thấy ấm áp, hóa ra cảm giác có chị gái quan tâm lại tốt đẹp như vậy.
"Vậy khi nào em mới làm xong việc?"
"Nhanh nhất cũng ba ngày mới xong được."
"Vậy em làm xong việc rồi em trở về đâu?"
"Trở về Nga thôi ạ, dù sao thì bên Kiều biến thái cũng khá là an toàn." Lục Yên ngẫm nghĩ rồi nói.
"Vậy em phải cẩn thận đấy."
"Vâng."
"Được rồi, trước đây chị nhận được một chiếc hồ lô ngọc vô giá..."
"Cái đó là em tặng chị đó, em cũng có một chiếc nữa, hai chiếc của chúng ta chính là một đôi." Lục Yên cười khẽ.
Hoắc Miên liền hiểu ra, trước đây không hiểu ra sao tự dưng lại nhận được quà tặng quý giá, cô chỉ cảm thấy hoảng sợ thôi.