"Tôi không cho cô ta vào..." Nghiêm Nhược Hi cực kỳ tức giận, nỗ lực ngăn cản Hoắc Miên.
"Cô Nghiêm, cô đừng làm khó tôi, đây là ý của sếp..."
Cuối cùng, dù Nghiêm Nhược Hi tức đến mức nổ phổi nhưng lại không thể làm gì, trơ nhìn Hoắc Miên đi vào phòng bệnh.
Lúc nãy cô đưa Điềm Điềm đến khoa sản của bệnh viện Số 1, nhờ y tá trưởng Hứa trông hộ cô một lúc.
Sau đó cô đi vào thăm Hoắc Tư Khiêm một mình, anh ta quả thật rất thảm, toàn thân từ trên xuống dưới đều quấn băng trắng.
Hoắc Miên đã xem qua bệnh án của anh ta rồi, xem mà giật mình.
Cô không thể không nói Hoắc Tư Dật quá tàn nhẫn, suýt nữa hành hạ Hoắc Tư Khiêm đến chết thật.
Toàn thân anh ta từ trên xuống dưới có đến mấy chục vết thương to to nhỏ nhỏ, nghiêm trọng nhất là hai nhát dao ở bắp đùi, suýt chút nữa đã làm tổn thương đến động mạch ở chân, lá lách cũng vỡ, phổi thì bắt đầu xuất huyết.