"Hoắc Tư Dật xảy ra chuyện rồi." Tần Sở nhàn nhạt trả lời.
"Xảy ra chuyện gì?" Hoắc Miên ngẩn ra.
"Hoắc Tư Dật chết rồi..."
"Chết rồi? Chết như thế nào?" Hoắc Miên há hốc mồm.
"Tự sát... Nhà tù mới thông báo tin đến, Tiểu Miên... Em đã nói gì với gã rồi phải không?"
"Em nói cho gã biết tin Nguyễn Thanh Thanh đã chết, có lẽ là gã tuyệt vọng sao?" Hoắc Miên thấp giọng.
"Hóa ra là như vậy... Cũng được, chết rồi thì càng tốt, thật ra anh đã nghĩ đến rồi, kể cả Hoắc Tư Dật không chết thì anh cũng sẽ không buông tha cho gã, gã suýt chút nữa hại chết em và Đậu Đinh... Hơn nữa coi như anh buông tha gã thì Hoắc Tư Khiêm cũng sẽ không bỏ qua cho gã, cho nên... Tiểu Miên, em không cần áy náy."