"Về nhanh thế?" Cô ta quay đầu phát hiện là Hoắc Miên mặc áo blouse. Lúc tối đúng lúc Hoắc Miên kết hợp với khoa chỉnh hình thực hiện một ca phẫu thuật khẩn cấp có độ khó cao nên tăng ca đến tận bây giờ. Nghe nói Mạc Tuyết Nhi nằm viện ở đây, sau khi biết rõ ràng mọi chuyện thì quyết định đến thăm cô ta.
"Với cái dáng vẻ này của cô thì dường như cô không giống người bị hại mà giống người thắng cuộc hơn…" Hoắc Miên đút hai tay vào trong túi áo dài, yên tĩnh nhìn Mạc Tuyết Nhi.
"Tại sao lại là cô?" Nhìn thấy Hoắc Miên, Mạc Tuyết Nhi hơi bất ngờ.
"Cũng không phải là cô không biết tôi làm việc ở đây."
"Cô tới đây làm gì? Đừng nói là tới thăm tôi. Tôi không chịu được dáng vẻ mèo khóc chuột của cô đâu." Mạc Tuyết Nhi đặt cái gương nhỏ xuống, không khách sáo nhìn Hoắc Miên.