Chương 100: Ngu xuẩn mơ mộng hão huyền

Hoắc Miên nhìn thấy Mặc Tuyết Nhi ở trong phòng bệnh của cô ta.

Nói thật, Mạc Tuyết Nhi ở khu điều dưỡng phía Nam đã mấy ngày rồi, thỉnh thoảng cô cũng nhìn thấy cô ta đi lại trong bệnh viện, mỗi ngày tinh thần đều xán lạn, còn có tâm tình ký tên cho y tá bác sĩ.

Nhưng mới qua một tối mà dáng vẻ Mạc Tuyết Nhi phải hình dung là người không ra người, ma không ra ma.

Lúc Hoắc Miên đi vào, Mạc Tuyết Nhi chân trần ngồi bên cửa sổ hút thuốc, tóc tai bù xù, dáng vẻ tiều tụy.

Hoắc Miên đi qua đoạt lấy điếu thuốc lá vứt xuống đất giẫm.

"Đây là bệnh viện, cấm hút thuốc, xin có trách nhiệm vì sức khỏe của chính cô và người khác." Hoắc Miên nói chững chạc, đàng hoàng.

Mạc Tuyết Nhi nghiêng đầu nhìn Hoắc Miên, giọng nói khàn khàn: "Tôi toi đời rồi, tôi chết chắc rồi."