"Bố Đinh Đậu Đinh đang giận chúng ta sao?" Tần Sở cười hỏi.
"Ái chà… Hai người nào đó còn nhớ là mình có con gái à. Con cứ tưởng họ quên rồi chứ! Ngày nào cũng đi ra ngoài hưởng thụ thế giới hai người, ngọt ngào phát sợ, ăn lẩu, ăn mì… Ôi cuộc sống này thật là khó khăn quá đi mất… Bây giờ chúng con đã là búp bê bị vứt bỏ, đáng thương quá mà…" Đậu Đinh làm nũng.
"Nói đúng lắm... Hai người nào đó vẫn chưa ý thức được mình đã là cha mẹ, lúc nào cũng chỉ biết đùa giỡn, lại còn quay về thời thiếu nữ năm đó nữa chứ… Cho dù cả hai người đã quen biết nhau từ hồi cấp ba thì cũng không thể thất đức như thế chứ… còn chưa tính đến chuyện đi ăn mà không đưa bọn con theo… lại còn về trễ như thế… không quan tâm đến sự tồn tại của bọn con… Hừ." Bố Đinh cũng phàn nàn bực bội.