Chương 957: Thăm người ốm

Anh giật mình, vô số cây kim trong lòng cũng biến mất, sau đó là niềm vui bùng nổ mà anh sắp không thể kìm nổi. Cho dù cô quan tâm Bùi Tử Hành thì sao chứ? Người cô yêu nhất là anh!

Bọn họ mới là một đôi bên nhau cả đời!

Trên mặt Lệ Lôi nở nụ cười sáng ngời, nhẹ nhàng hôn lên trán cô: "Ngủ đi, anh sẽ luôn ở bên em." Một nhà ba người chen trên cái giường cũ lại thoải mái dễ chịu, hưởng thụ thời gian yên tĩnh hiếm thấy.

Mà Bùi Tử Hành, chẳng biết đã xoay người rời đi từ lúc nào.

Hành lang dài dằng dặc, căn phòng u ám.

Bùi Tử Hành đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật dài.

Chẳng phải hắn nên thấy vui sao? Trông thấy nửa đời sau của cô có người chăm sóc yêu thương. Nhưng vì sao trong lòng hắn lại có cảm giác không cam lòng? Phổi đau như bị đốt cháy, không thể thở nổi.