Cậu ấy nghĩ đó là đứa em trai nghịch ngợm của mình phá bỉnh, không kìm được quay đầu muốn giáo huấn đối phương: "Tên nhóc thối, có phải em tìm..."
Lời mới nói được một nửa, kết quả phát hiện người đứng bên cạnh là Anh Bảo, Lục Khiêm Thành nhanh chóng tháo tai nghe ra, đứng dậy kinh ngạc hỏi: "Sao lại là em vậy, Anh Bảo?"
"Đặc biệt đến thăm anh đó, không ngờ anh đang chìm đắm trong game. Ngày ngày nằm ở nhà không sợ mốc người sao? Đi thôi! Ra ngoài chơi với em!"
Anh Bảo kéo tay của anh họ lớn, kéo cậu ấy ra ngoài.
Lục Khiêm Thành cũng rất nghĩa khí, để đi chơi với Anh Bảo mà cậu ấy tình nguyện hi sinh thời gian chơi game quý giá của mình.
Ở phòng khách, Lục Minh Thịnh cũng vội từ ngoài trở về để đón tiếp Hoắc Vân Thâm, mấy người lớn đang nói chuyện với nhau.