Cả người Lâm Thịnh tê rần, trên áo giáp trước ngực từ từ hiện lên hoa văn một đóa hoa hình chữ thập màu bạc.
"Có vẻ không ổn..." Cậu thoáng cảm giác được thứ này tựa như là một ký hiệu định vị từ xa.
Một tổ chức hùng mạnh có thể sai phái cường giả cấp Lục Dực thì thế lực đằng sau nhất định vượt xa sức tưởng tượng.
Lâm Thịnh cố huy động chút Thánh lực và tà năng ít ỏi vừa phục hồi lại, để chúng lao thẳng vào ký hiệu trên ngực, cố gắng bóc tách nó ra. Đáng tiếc thứ này lại như có như không, tựa như không hề tồn tại. Cậu đã thử lau chùi nó nhiều lần nhưng đành chịu bó tay.
"Phiền phức!" Lâm Thịnh chau mày.
Đây là lần đầu tiên cậu gặp phải rắc rối như này. Bị thứ ký hiệu này bám vào, trong lòng cậu cũng nổi lên một cảm giác cấp bách.