CHƯƠNG 114: ĐÍNH HÔN (1)

Kỷ Dạ Bạch đứng lên, đi ra ban công, nhấn nút nghe.

Trong điện thoại truyền ra giọng nói trầm thấp ôn hòa của ông Ninh: "Dạ Bạch phải không?"

"Dạ."

Ông Ninh tán gẫu vài câu rồi mới đi vào vấn đề chính: "Mấy hôm nay làm phiền cháu phải chăm sóc Hề Nhi rồi, con bé có gây phiền phức cho cháu không?"

Kỷ Dạ Bạch day trán: "Không ạ."

"Thế thì chú yên tâm rồi." Ông Ninh thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại dè dặt thăm dò: "Con bé có nói với cháu là nhớ chú không?"

Kỷ Dạ Bạch chưa kịp trả lời, ông đã tự hỏi tự đáp: "Ha ha ha, chú chỉ nói thế thôi. Đúng rồi, cháu cũng biết thành tích học tập của Hề Nhi đấy, ở trong nước thì khó mà vào được trường đại học tốt. Chú đang định đưa con bé tới nước E du học. Nhưng mà... chú sợ nó không đồng ý. Thế nên đến lúc đó nhờ cháu khuyên bảo con bé giúp chú nhé."