Hắn không nên trông đợi vào hai người này!!
Ở nhà họ Kỷ, con gái là cục cưng được nâng niu trong tay, còn con trai… chỉ là cục cứt thôi!"
"Được đấy, ôm thì ôm!" Kỷ Dạ Bạch giật giật khóe môi, sau đó kéo Ninh Hề Nhi tới điểm tập trung.
"Kỷ Dạ Bạch, anh cố lấy hạng nhất đi, em ở đằng sau chạy từ từ cũng được." Ánh mắt Ninh Hề Nhi sáng lấp lánh nhìn Kỷ Dạ Bạch.
Kỷ Dạ Bạch cau mày, "Anh cùng chạy với em."
"Ôi trời, em muốn nhìn thấy anh lấy được hạng nhất cơ!" Ninh Hề Nhi đẩy Kỷ Dạ Bạch, "Anh chạy trước đi! Không lấy được hạng nhất thì đừng tới gặp em!"
Kỷ Dạ Bạch bất đắc dĩ xoa đầu cô, "Thua em rồi đấy, chờ anh lấy hạng nhất tặng cho em nhé!"
"Vâng!"
Ninh Hề Nhi nở nụ cười ngọt ngào, sau đó gật mạnh đầu!