Chương 1117: Nếu như đã sinh đứa bé ra, thì giờ đã lớn bằng Đường Đường rồi?

Chẳng lẽ là cô quá nhạy cảm? 

Chuyện này chỉ nghĩ thoáng qua mà thôi. 

Lạc Thần Hi rất nhanh nói: "Vậy thì được, em ôm Đường Đường đi ngủ trước. 

Công việc của anh rất bận sao? Muộn như vậy mới về, đã ăn cơm tối hay chưa? Chị Trần để lại cho anh một bát thịt kho tàu với thịt bò, nếu anh đói bụng, em để Đường Đường ngủ, rồi đến phòng bếp nấu mì cho anh?" 

Mục Diệc Thần khẽ nhíu mày, chậm rãi đi từ cửa hiên chỗ bóng tối đi ra. 

Ánh đèn phòng khách chiếu sáng hình dáng khuôn mặt tuấn tú của hắn, thần sắc của hắn cũng thêm mấy phần ấm áp. 

Hắn trầm thấp mở miệng: "Không cần, anh chưa ăn cơm tối nhưng anh cũng nấu được mì, không cần phiền em. Em cứ dỗ Đường Đường ngủ đi." 

Lạc Thần Hi nghi ngờ quét mắt nhìn hắn một cái.