Thực sự là nồi nào úp vung nấy!
Mục Diệc Thần tức giận đến mức nói không ra lời.
Không nghĩ tới, bức ảnh chụp kia đúng là tìm đường chết mà thậm chí ngay cả Mục Diệc Lăng đều nhìn rồi.
Mục Diệc Lăng và cư dân trên mạng đều nhìn thấy sao? Từ nơi này nhìn thấy hắn dễ thương, còn đáng yêu cái gì đó. . .còn cái thỏ ba gì cả! Tại sao không gọi hắn là chú chó nhỏ sao?
Hắn rõ ràng là tổng tài tà mị bá đạo quyến rũ mà!
Nhưng mà, Mục Diệc Lăng chậm chạp, còn không có ý thức được anh hai nhà mình đã muốn phát điên, còn đang thao thao bất tuyệt nói: "Em có một người bạn, à, chỉ là một người bạn bình thường, nghĩ đến chiếc áo khoác rất dễ thương, muốn cho chị dâu làm giúp em một bộ. Em biết chị dâu hiện tại mang thai khổ cực, nên chị ấy phiền muốn chết, nhất định phải để cho em hỏi, em chỉ muốn hỏi, chị dâu có mong muốn sản xuất đại trà bộ đồ này không, em có thể giúp chị dâu quản lý công ty…"