Lạc Thần Hi cầu nguyện, mở mắt, hít sâu một hơi, thổi tắt ngọn nến.
Ngọn nến sinh nhật này, tổng cộng có hai mươi bốn cây, đại diện cho số tuổi của Lạc Thần Hi.
Nhiều ngọn nến như vậy, lại tương đối phân tán, Mục Diệc Thần lo lắng Lạc Thần Hi thổi không được nhiều như vậy, cố ý đứng dậy, muốn giúp cô cùng nhau thổi.
Nào biết, hắn vừa mới cúi người chọn tư thế, còn chưa kịp thổi, thì ngọn nến trước mắt đã tắt hết.
Bởi toàn bộ đèn trong căn phòng bị tắt, chỉ còn lại ngọn nến, trong phòng rơi vào bóng đêm.
Mục Diệc Thần bất ngờ không kịp đề phòng, ngơ ngác.
Cho đến khi nhân viên tạp vụ mở đèn, thì hắn vẫn duy trì động tác ngây người này
Lạc Thần Hi thấy, nhịn không được thổi phù một tiếng bật cười: "Mục Diệc Thần, anh đứng ở đó để làm gì chứ? Anh cứ muốn ăn bánh ga-tô như vậy sao? Có phải muốn thừa dịp trong bóng tối mà ăn vụng hay không?"