Bạch lão gia nhìn hắn chằm chằm nhìn một lúc lâu, không làm gì.
Nhưng mà, Bạch Thế Huân dù sao cũng là cháu hiện tại còn sót lại của ông, Bạch lão gia rốt cuộc luyến tiếc hắn nằm trên mặt đất như một con cá mặn.
Ông vẫy tay, lên tiếng gọi đến quản gia trốn ở bên cạnh không dám.
"Sai vài người, dìu Nhị thiếu gia trở về phòng, làm canh giải rượu. Còn có, gọi điện thoại cho lão gia An gia, nói tôi muốn nói chuyện bọn trẻ với ông ấy một chút."
Quản gia một cái giật mình, vội vàng lên tiếng.
…
Khi Mục Diệc Thần về đến nhà, thì Lạc Thần Hi đã tựa ở đầu giường buồn ngủ, cầm trong tay ipad còn đang phát video đứng đầu Internet, nhưng đầu của cô đã hướng về một phía.
Mục Diệc Thần thấy thế, lúc này mới nhíu mày, bước nhanh tới, khéo tay đỡ đầu đang chúi xuống của cô, một tay kia cầm lấy ipad của cô.