"Hả. . .cái gì? ! Con nói cái gì?"
Phó Cánh Hiên làm sao cũng không nghĩ tới sẽ nghe được tin tức như thế, trong nháy mắt như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.
Các nhân viên công tác đang chúc mừng cũng nghe được tiếng kêu của Phó Lâm Sâm, trong lúc này, đều yên tĩnh lại.
Phó Lâm Sâm lao đến hơn ba bước, vọt tới trước mặt Phó Cánh Hiên, giọng nói lo lắng: "Ba, con vừa nhận được điện thoại do trợ lý của Mục Diệc Thần gọi tới. Điềm Điềm sáng sớm hôm nay trước khi đi ra khỏi cửa, thì bỗng nhiên sinh non, Mục Diệc Thần đang đưa em ấy đi bệnh viện trung tâm thủ đô. . ."
"Cái gì? Con. . .con nói là sự thật sao? Điềm Điềm sinh non ư? ! Thế nhưng, ngày sinh dự tính của con bé không phải còn chưa tới sao? Ngày hôm trước nó đã nói với ba, ngày mai sẽ quay về thành phố T, còn phải về nằm viện mà!"