Thanh âm của Bạch Thế Huân càng ngày càng cao, khiến cho Bánh bao nhỏ phải lấy bàn tay béo mập của mình bịt tai lại.
Thế nhưng, hắn đắm chìm trong phẫn nộ, hoàn toàn không hề chú ý đến chuyện này.
Giờ phút này, trong lòng Bạch Thế Huân tràn đầy cảm giác sợ hãi bất an, suy nghĩ duy nhất là bảo Phương Tử Thiến trở về!
Trực giác của hắn nói cho hắn biết, nếu như Phương Tử Thiến cúp điện thoại lần này, thì cô... có thể thực sự biến mất trong cuộc đời này của hắn...
Vì thế, lời nói của hắn càng ngày càng kích động.
Thế nhưng, giọng của Phương Tử Thiến hoàn toàn không hề to: "Bạch nhị thiếu, xin anh đừng nói Tiếu thư ký như vậy, năng lực làm việc của cô ấy rất tốt, chỉ cần bồi dưỡng một chút sẽ tốt thôi. Về phần tôi... thì lúc tôi từ chức đã suy nghĩ kỹ càng rồi, Bạch thị không thích hợp cho tôi phát triển tương lai, nếu tôi nộp đơn xin từ chức, thì sẽ không đổi ý."