Hiện tại, cũng đã còn một chú chó nhỏ, liều mạng chạy phía sau lưng mà dỗ dành bạn gái mình mà thôi.
Hơn nữa càng sợ hãi hơn đó là, hắn hoàn nghĩ cảm thấy cảm giác này vô cùng tốt?!
Phương Tử Thiến nhìn Bạch Thế Huân yên tĩnh lại, mới tiếp tục nói: "Bạch Thế Huân, em nói không thích hợp, không phải như anh hiểu đâu, anh có thể nghiêm túc nghe nói em được không?"
"Em nói đi." Bạch Thế Huân khẽ nhíu mày.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc như vậy của Phương Tử Thiến, trong lòng của hắn mơ hồ bất an, mím môi.
Phương Tử Thiến nhìn hắn một cái, không biết nên mở miệng như thế nào.