"Trời nóng như vậy còn muốn vào Tùng Lâm, tôi nghĩ thể nào cũng không hiểu được?"
"Ha ha ha, ta có chống nắng nếu không lại bị nắng cháy hết rồi, thật bế tắc!"
Hai thiếu nữ Bạch Hiền cùng Đổng Hân một đường cười khổ cùng nhăn giằng co, Tô Hồng cũng cảm giác thật nóng bức, vừa đi quần áo lập tức nhễ nhại mồ hôi.
"Tôi xếp vào trong túi vài bình nước, mọi người uống nhiều một chút, tránh bị cảm nắng" Hắn từ trong túi lấy ra nước suối đưa cho hai người.
"Đừng, Bạch tỷ tỷ em còn chịu đựng được, chúng ta còn tới 8 giờ, nước này không thể sớm lãng phí như thế"
Bạch Hiền không hổ là một người già đời đã trải qua nhiều thứ, vô cùng lý trí mà phân tích.
Đổng Hân mặc dù là người mới, nhưng cũng là một cô gái thấu tình đạt lý, gật gật đầu tán thành.