Chương 369: Vì có anh ở đây

Trong giọng nói của Sở Ninh Dực mang theo sự bất đắc dĩ, còn có cả sự cưng chiều vô hạn.

Thủy An Lạc được anh ôm vào lòng, nghe lời anh nói, cô hơi mím môi giận hờn: "Liên quan gì đến anh?"

"Sao lại không liên quan? Anh không phải là "ba nó" đấy à?" Sở Ninh Dực khẽ cười bên tai cô rồi nói.

Cô không biết một câu nói đó của cô giờ đã thành cơn sóng lớn thế nào trong cả cái thành phố A này đâu.

Ba nó à!

Thủy An Lạc nghe được ba chữ này thì không khỏi rùng mình một cái.

Sến... vãi!

Sở Ninh Dực vỗ nhè nhẹ sau lưng cô, an ủi tâm tư đang trào sóng dữ dội của cô rồi lại tiếp tục thầm thì: "Mau sửa cái tật xấu cứ tự cho mình là đúng của em đi!"

Thủy An Lạc hơi mím môi, cô được anh ôm lấy nhìn ra phía xa xăm nào đó không tên, ý của anh là gì?