Đôi mắt Lâm Sơ Tâm nhìn chằm chằm anh, trong mắt đều là chờ mong.
Lệ Cảnh Hàn không muốn khiến cô buồn, cho nên anh cố gắng không biểu hiện ra điều gì bất thường. Anh khẽ gật đầu:
"Được."
Một chữ ngắn gọn, Lâm Sơ Tâm gẩy cơm, nghĩ nghĩ.
Hôm nay hình như anh không giống ngày thường. Dường như ban ngày tâm trạng tốt, buổi tối tâm trạng lại không tốt.
Lệ Cảnh Hàn ăn cơm khá nhanh, đã ăn xong rồi.
Anh buông bát đũa:
"Anh lên làm việc trước, em dọn dẹp xong thì gọi anh, cùng nhau xem phim."
Nói xong anh đứng dậy ra khỏi nhà ăn. Lâm Sơ Tâm cắn đũa nhìn dáng vẻ đĩnh bạt kia, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.
Người đàn ông này thay đổi còn nhanh hơn lật sách, chẳng lẽ anh có hai mặt?
Vì thế cúi đầu ăn cơm, cô phát hiện trên đĩa trước mặt mình được gắp một ít thức ăn. Khóe miệng cô hơi mỉm cười. Anh trộm gắp đồ ăn cho cô, thật là trong ngoài bất nhất.