Jerry biết Lệ nhị thiếu rất biết chơi, nếu ở cái địa phương này, nhất định là quậy tưng bừng, anh giơ tay sửa tóc.
Tới cửa anh ấn chuông lại phát hiện cửa đã được mở, hai mắt hắn sáng ngời, có lẽ là Lệ nhị thiếu cố ý để cửa mở, vì thế đẩy cửa đi vào.
Người vừa đi vào, đột nhiên bị ngã ấn xuống đất, hơn nữa chân tay đều bị trói lại. Anh sợ hãi kêu lên một tiếng: "Tôi là bạn của Dục thiếu gia, các người không thể đối xử với tôi như vậy."
Chỉ là mặc kệ anh kêu to như nào, những vệ sĩ đó cũng không thu tay lại, mà đem anh trói lại, nâng như nâng heo đi về phía so pha. Bị vứt trên mặt đất, anh kêu lên một tiếng, nhìn thấy một đôi giày da đen bóng loáng, hẳn ngẩng đầu lên, đôi chân thon dài ưu nhã đang vắt chéo. Cuối cùng là gương mặt tuấn mỹ mang ý cười tà với anh, phun ra một làn khói vào mặt anh.
"Jerry, đã lâu không gặp."
Khi Jerry nhìn thấy Dục, hai mắt sáng ngời.
"Dục thiếu, không phải cậu muốn mời tôi ăn cơm sao?"