Chương 2046: May mắn em gặp được anh

Lệ Cảnh Hàn nhíu mày, kéo chăn ra, lộ ra đôi chân gầy mảnh khảnh của cô.

"Có thấy đau không?"

Cậu dùng sức nhéo, lấy sức của cậu, Lâm Sơ Tâm phải cảm thấy rất đau mới đúng.

Lâm Sơ Tâm lắc đầu, không phát ra tiếng, trong mắt lại có tia bi thương, nhưng trên mặt không biểu hiện.

Lệ Cảnh Hàn bế cô đi ra ngoài.

Lâm Sơ Tâm ôm cổ cậu, nhìn xuống mặt đất, cô cắn môi, sắc mặt ngày càng tái. Gần hai mươi ngày hôn mê, không được tiếp xúc với ánh sáng mặt trời chói nên sắc mặt trắng bệch không tự nhiên.

Tóc cô xõa tung trên vai, thời điểm nghiêng đầu có vào cổ Lệ Cảnh Hàn, có chút ngứa. Mà ánh mắt cậu dừng lại trên mặt Lâm Sơ Tâm, hiểu mọi suy nghĩ trong lòng cô.

"Không cần lo lắng, anh sẽ để bọn họ chữa khỏi cho em."

Cô cúi nhìn đất, đang nghi ngờ lo lắng không biết sau này mình còn có thể đi được nữa hay không.