Lệ Cảnh Hàn không muốn lừa cô, khẽ gật đầu.
Lâm Sơ Tâm mũi hơi xót: "Vậy lúc trên giường thì sao?"
Cô bắt đầu mê man, người cô thích không phải Hàn gia này mà là nhân cách thứ hai kia.
Nghĩ đến đây cô liền khó chịu, chính mình chỉ được một nhân cách bất thường yêu thích, này thật đáng buồn.
Lệ Cảnh Hàn biết chuyện này rất tàn nhẫn với cô nhưng cậu không muốn che giấu cô.
"Là hắn."
Lâm Sơ Tâm nghe vậy, nước mắt chảy xuống.
"Nói như vậy, anh một chút cũng không thích em sao?"
Tự cảm thấy bản thân mình thật buồn cười, nếu như nhân cách kia biến mất vậy thì đoạn tình yêu của cô cũng chỉ như một giấc mộng.
Thật đáng buồn, thật đáng thương.
Lệ Cảnh Hàn nhíu mày nhìn cô: "Anh nói rồi, anh sẽ chịu trách nhiệm."