Chương 2088: Cô ấy mất rồi

Cuộc sống cứ trôi qua như vậy khoảng một tháng, ngày hôm đó Lâm Sơ Tâm một mình luyện đi bộ ở trong phòng tập, đột nhiên di động của cô reo lên, cô buông tay ra đi tới, cầm điện thoại lên nhấn nút nghe.

"Alô?"

"Sơ Tâm, cô là mẹ của Thải Thải, muốn gặp cháu một chút."

Nghe đầu kia nói vậy, cô mới nhớ đến Thải Thải.

"Dì Trương, Thải Thải có khỏe không ạ?"

Lúc trước cô hỏi Hàn gia chuyện của Thải Thải, cậu nói cô ấy rất tốt, chỉ bị thương nhẹ. Cho nên cô cũng không hỏi nhiều nữa.

Mẹ Thải Thải đột nhiên bật khóc: "Gặp mặt rồi nói chuyện."

Cúp điện thoại, Lâm Sơ Tâm thấy bà gửi địa chỉ đến, liền ra khỏi phòng tập.

Thím Lý thấy cô, trừng to mắt sau đó cười vang.

"Phu nhân, cô đi lại được rồi?"

Bấy giờ Lâm Sơ Tâm mới nhận ra mình đang đi đường, cúi đầu nhìn một cái rồi cười.