Lâm Sơ Tâm đột nhiên phát hiện người đàn ông này mà hẹp hòi lên thì đúng là khó nói chuyện mà, chẳng qua trước kia cô thường đến nơi này nên mới quen với ông chủ thôi.
Nếu bọn họ thực sự có gì đó với nhau thì đã có từ lâu rồi.
Một lát sau, nồi lẩu của bọn họ được bê lên, kèm theo mấy món Lâm Sơ Tâm vẫn thích ăn.
Lần này người bê thức ăn cũng không phải ông chủ mà là em gái anh ta, một thiếu nữ xinh đẹp.
"Chị Sơ Tâm, anh trai em bảo chị thích ăn món này, chị phải ăn nhiều một chút nhé."
Đôi mắt cô nhìn chằm chằm Lệ Cảnh Hàn, lúc nói chuyện cũng không rời mắt.
Lâm Sơ Tâm cười, nhìn dáng vẻ cô nhóc này kìa.
"Được rồi, anh ấy là bạn trai chị."
Bấy giờ Chân Chân mới đưa mắt nhìn về phía cô, thở dài.
"Chị Sơ Tâm, sao chị không cân nhắc anh trai em, anh ấy cũng đẹp trai mà."