Chương 2095: Ân nhân cứu mạng

Lâm Sơ Tâm đứng lên: "Con không muốn gặp."

Cô xoay người bỏ đi, hơn nữa bước chân cũng rất vội vã.

Lâm Quân thấy bóng dáng cô chạy mất dạng, đáy mắt thoáng qua chút ý cười, chỉ cần mẹ con nó không gặp mặt nhau, với ông ta thế là tốt nhất.

Ông gọi cô: "Sơ Tâm, con thật sự không muốn gặp sao?"

Ông ta muốn xác nhận lại, vì người của ông ta đang ở phòng trong, nếu cô muốn đến gặp, vậy thì hôm nay sẽ không còn Lâm Sơ Tâm nào trên đời này nữa.

Lâm Sơ Tâm vâng một tiếng, nhanh chóng ra khỏi nhà.

Cô dựa vào tường, nặng nề thở hổn hển.

Chỉ cần nhắc đến mẹ là ngực cô như có gì đè lên, rất khó chịu.

Có vài hình ảnh lướt qua trong đầu, cô cũng không nhớ được, chỉ thấy nhức đầu.

Cô lắc lắc đầu, vịn tường đi về phía thang máy.