Lâm Sơ Tâm cười đáp lại: "Bọn cháu đã ăn rồi."
Thím Lý nhận lấy cái ô trong tay Lệ Cảnh Hành, đến phòng chứa đồ để cất.
Lâm Sơ Tẩm đổi giày, trong nháy mắt thấy thoải mái hơn nhiều. Cô không thích đi giày cao gót, rất đau chân.
Lệ Cảnh Hàn theo sau lưng cô: "Sơ Tâm, anh đến công ty đây."
Ánh mắt kia vẫn tràn đầy quan tâm không dứt, Lâm Sơ Tâm xoay người lại, tiến về phía cậu, ôm lấy cổ cậu mà híp mắt cười.
"Chồng ơi, hôm nay chúng ta có về nhà họ Lệ không?"
Như thể cô không buông được cậu, nên nhón chân cố gần gũi với cậu.
Có thể ngửi được mùi nước hoa Cologne trên người cậu, lúc nói chuyện còn chăm chú nhìn môi cậu, ý tứ rõ ràng.
Tất nhiên Lệ Cảnh Hàn hiểu ý, cúi xuống hôn lên môi cô.
Tiểu Bạch ra sau vườn hái hoa xong quay về, thấy hình ảnh kia, vội vàng lùi lại.