Hàn nhìn chằm chằm cô: "Có ý gì? Không muốn về?"
Người nào đó có chút chiếm hữu, chỉ muốn cô luôn ở bên cạnh mình.
Lâm Sơ Tâm gật đầu một cái: "Dù sao chúng ta cũng chưa kết hôn, em ở nhà với ba mẹ một chút, chờ đến khi kết hôn em lại về Lâm thành, như vậy không tốt sao?"
Nghĩ đến chuyện thời gian ở cùng ba mẹ sau này không còn nhiều, cô cũng thấy hơi khó chịu, cho nên muốn dùng khoảng thì gian này ở bên bọn họ.
Hàn suy nghĩ một chút, cũng đúng.
"Anh sẽ mau chóng lấy em về nhà."
Bây giờ Hàn chỉ muốn lấy cô về nhà, để lúc nào cô cũng ở bên người cậu.
Đi vào trong nhà có thể ngửi được mùi hoa, Lâm Sơ Tâm nhìn trang trí trong nhà, rất đẹp, cũng rất sang trọng.
Thời Niệm gọi Sơ Tâm: "Tâm Tâm, đi hái hoa cùng mẹ đi."
Mà Lệ Cảnh hàn tặng quà cho bọn họ, bọn họ đều rất thích, bảo người giúp việc cất đi.