1

"Con người sinh ra, vốn đã được đặt sẵn cuộc đời của mình. Có người sống trong nhung lụa, kẻ hầu người hạ. Có người lại chỉ có thể ngày ngày chạy ngược chạy xuôi để kiếm từng bữa ăn. Người ta thường nói, những người nghèo khổ thường sẽ mong ước có được một cuộc sống tốt hơn, họ mong muốn có được những bữa cơm ngon, được ngủ trên những chiếc giường ấm áp. Người ta cũng thường nói, những người sinh ra đã ở vạch đích, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ những thứ đã có trong tay mà làm bạn với cái khó, cái nghèo. Nhưng, người ta đâu biết, có những người mà đối với họ, mỗi bữa cơm đầy đủ sơn hài hải vị, ngày ngày được người khác cơm bưng nước rót, lại là một sự giam cầm. Lồng son vô hình, bên ngoài hào nhoáng và đầy mê hoặc. Có người muốn bước vào nhưng có kẻ lại chỉ muốn thoát ra. Có lẽ, cuộc sống này vận hành như thế. Nỗi khổ tâm của người này, lại chính là mong ước của người khác."