Tiếp tục với chương trước:
Harry đặt Alice xuống khi cả hai vừa chạm đến rìa khu xưởng bỏ hoang, mồ hôi lấm tấm trên trán:
:”..... chúng ta đến rồi “ cậu thở dốc
Không mất nhiều thời gian để đến được nơi này
Ngay khi nhận được kỹ năng “đôi chân đá“. Harry đã vận dụng linh lực, sử dụng kỹ năng để cõng Alice chạy thẳng một mạch đến nơi được chỉ định, cũng may là không có cảnh sát nào nhìn thấy
Alice vỗ nhẹ vào lưng cậu:
:” mày có quả kỹ năng mới hữu dụng phết, cái này làm shipper bão 5 sao luôn :Đ “
Không rõ là đang khen hay khịa, Harry nhăn mặt thở tiếp, nói chẳng ra hơi:
:” sống dở chết dở mới có được đấy -.-... “
:” giờ thì sao đây? “
Alice nheo mắt nhìn về phía khu xưởng bỏ hoang rộng lớn, tối om:
:”....... cứ vào đi đã “
Chuyển cảnh
Một tên cận vệ bước nhanh vào phòng điều khiển, nơi ánh sáng mờ ảo chỉ chiếu lên nửa khuôn mặt của Paul
Hắn ta cúi người, báo cáo:
:” thưa ngài, bọn chúng đã đến “
Paul đang ngồi tựa lưng trên chiếc ghế xoay cũ kỹ, nghe tin nhóm Harry đã “sập bẫy”, khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười khoái trá
:” tốt...... tốt lắm....... một lũ ngu “
:” để xem .... bọn chúng làm được gì nào “
Hắn quay sang, liếc mắt nhìn tên cận vệ, giọng lạnh băng:
:” chuẩn bị đi “
Tên cận vệ khẽ cúi đầu:
:” vâng “
Chuyển cảnh
Hai người trẻ tuổi lang thang giữa khu nhà xưởng tối tăm, từng bước vang vọng trên nền bê tông rạn nứt
Cả hai đã mất quá nhiều thời gian để lục soát từng nơi trong cái khu xưởng này
Alice tức giận, đá vào một chiếc thùng rỗng, âm thanh vang vọng đầy giận dữ:
:” ***, đi hết được chỗ này có mà đến sáng mai!! “
Không khí trở nên nặng nề. Việc mò mẫm trong bóng tối, không phương hướng, rõ ràng là sai lầm
Alice thở dài, lên tiếng:
:” hay là chúng ta phải chia nhau ra tìm?“
Harry quay ngoắt lại, mắt ánh lên sự giận dữ:
:” mày nghĩ cái gì vậy??? “
:” nếu gặp phải thằng Paul thì sao?? “
Alice gằn giọng:
:” thì tao dùng sức mạnh của tao mà phòng vệ chứ sao? “
Harry cứng giọng đáp trả:
:” thế mày nghĩ kỹ năng ‘Cầu nước’ của mày đủ để tự vệ à??!! “
:” hơn nữa, kỹ năng của mày còn là ngắm bắn “
:” mày đang đeo kính đấy! “
Alice trừng mắt hét lên:
:” thế mày nói tao phải làm gì giờ??! Chờ DK bị giết à??? “
:” cô ấy đang ở đâu đó, trong cái khu chết tiệt này! “
:” mày có kế hoạch nào hơn không, Hermann?? “
Không khí giữa hai người trở nên căng như dây đàn. Không phải vì ghét nhau, mà vì họ đang tuyệt vọng
Cãi nhau một hồi, Alice tức giận bỏ đi một mình:
:” thôi kệ mẹ mày, tao tự đi tìm “
Harry vội vàng gọi với theo:
:” khoan đã! Alice! “
Nhưng Alice đã chạy mất, bóng dáng nhỏ bé của cô hòa vào màn đêm của khu xưởng bỏ hoang
Chuyển cảnh
Sau một khoảng thời gian ngồi thở lấy sức trong góc tường, linh lực trong người Harry dần hồi phục
Không chần chừ, cậu lập tức thi triển kỹ năng “Đôi chân đá”, lướt nhanh qua từng căn phòng một, từng khu vực một
Bất kỳ chỗ nào bị chặn hay bít lối, Harry không ngần ngại tung cước phá vỡ tường, đạp văng cửa, mở đường thẳng tiến
Vừa đi, cậu lẩm bẩm, như để tự trấn an bản thân:
:” thường thì trong game, mấy chỗ này mình sẽ phải tìm đường khác để đi “
Sau nửa tiếng lùng sục, vẫn không có bất kỳ dấu vết nào về DK hay Paul
Harry nghiến răng, tức tối hét lên:
:” cái nơi này....... thằng chó đó ..... nó ở đâu??!!! “
Bỗng, có tiếng gì đó, một âm thanh lạ vang lên giữa sự im lặng..... tiếng bước chân
:”....... ai đó? “ cậu lên tiếng, bàn tay nắm chặt
Từ trong bóng tối, hai bóng người lạ mặt dần lộ diện. Một trong hai kẻ đó đang băng bó cánh tay như vừa bị gãy
Tên gãy tay nheo mắt nhìn:
:” mày có phải là thằng nhãi tên Harry? “
Harry vào thế phòng thủ:
:” ờ “ cậu không cần hỏi cũng biết, đây là người của Paul
Tên còn lại bật cười:
:” nó đến thật kìa, thằng ngu này còn không biết nó sẽ phải chết nếu vác xác đến đây “
Harry lùi lại một bước, nhưng ánh mắt vẫn đầy sát khí:
:” đừng có nhiều lời, DK đang ở đâu? “
Hai tên kia nhìn nhau, không hiểu ngay. Rồi tên gãy tay cười:
:” ai cơ? À...... “
:” ý mày nói là con tóc vàng chứ gì? “
Hắn phá lên cười, giọng điên dại như thể đã chờ khoảnh khắc này từ lâu:
:” bọn tao sẽ đưa mày đến chỗ nó sớm thôi.... Ngay sau khi bẻ gãy tay chân mày!!! “
Harry không nói thêm gì, linh lực bùng lên quanh người cậu, cả hai cánh tay và chân đều hóa thành đá:
:” 3 phút...... tao sẽ đập chết chúng mày trong 3 phút “
Tên bị gãy tay thét lớn, lửa bùng lên quanh nắm đấm hắn:
:” thằng ranh con này, mày nghĩ đây là trò chơi à?!! “
Tên còn lại gồng cơ lên, để lộ lớp vỏ gỗ mọc lên từ da thịt
Nhìn là biết, một tên Hệ Hỏa, một tên Hệ Mộc
Hai bên không nhiều lời, bắt đầu lao vào nhau đánh đấm túi bụi
:” hệ hỏa và hệ mộc...... sao hai tên này lại đi với nhau nhỉ?? “ Harry nghĩ
Chuyển cảnh
Alice vẫn miệt mài tìm kiếm xung quanh, mắt ánh lên vẻ mệt mỏi nhưng quyết tâm không hề giảm. Cô hắng giọng, lẩm bẩm:
:” ở đâu đây? Ở chỗ nào mới được??? “
Bỗng nhiên, trong bóng tối lạnh lẽo, tiếng bước chân vang lên gần dần
Alice nhanh chóng bật kỹ năng phòng thủ, mắt quét nhanh quanh không gian:
:” là ai? Ra đây ngay! “
Từ bóng tối, một nhóm người lù lù hiện ra, Paul dẫn đầu, kèm theo cả chục tên cận vệ cơ bắp, mặt đầy vẻ nguy hiểm
Hắn cười khẩy:
:” tao cứ nghĩ, là sẽ gặp thằng Harry “
Alice không kiềm chế, chửi thẳng vào mặt hắn:
:” đm thằng đàn bà! DK đang ở đâu??? “
Paul nhếch mép đầy khinh miệt:
:” ôi trời, không ai dạy mày cách giao tiếp à? “
Alice không hề nể nang, tiếp tục:
:” loại mày thì cần bu*i gì giao tiếp??? “
Paul chau mày, không chịu nổi cái miệng lắm mồm:
:” mấy đứa không dạy bằng lời nói được “
:” thì chỉ có thể dạy bằng vũ lực “
Paul ra hiệu cho toàn bộ đám cận vệ xung quanh:
:” đập gãy tay chân nó rồi mang đến cho ta “
Paul quay lưng đi cùng một tên cận vệ, để lại toàn bộ bọn cận vệ còn lại lao vào tấn công Alice như một đàn sói đói
Alice chẳng phải dạng dễ bị bắt nạt. Cô hiểu rõ sức mạnh đối thủ và số lượng vượt trội, cô nhanh chóng xoay người bỏ chạy, giọng nói đầy quyết tâm:
:” 36 kế, chạy là thượng sách “
Chuyển cảnh
Paul rời đi, để lại đám cận vệ hùng hậu lao vào truy đuổi Alice
Hắn tiến về chỗ giam giữ DK. Đứng trước chiếc lồng sắt cũ kỹ, Paul gõ mạnh vào thanh kim loại, giọng lạnh lùng pha chút điên loạn:
:” có vẻ như mày đã đúng..... bọn chúng đến đây rồi “
DK trong lồng sợ hãi ngước nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng
Paul cười khẩy, mặt đầy thú tính:
:” sớm thôi, tất cả bọn mày sẽ được đoàn tụ....... “
:” .......ở dưới Địa Ngục! “
Paul cười khoái trá, rồi quay sang tên cận vệ bên cạnh, ra lệnh dứt khoát:
:” mở lồng ra, lôi nó theo “
:” đến giờ diễn viên vào vai rồi “
Chuyển cảnh
Hai tên đối đầu với Harry đang dần bị ép ngược lại. Cả hai đánh một mà không thể nào đỡ nổi đòn, trong khi Harry một mình dễ dàng bắt bài từng chiêu thức của bọn chúng
Tên gãy tay loạng choạng vung tay loạn xạ, la lên đầy tức giận:
:” thằng khốn! “
Đây là lần đầu Harry đối đầu với người khác hệ, nhưng cậu chẳng hề cảm thấy áp lực chút nào:
:”...... nói thật thì...... mấy con lợn còn khó hơn nhiều so với hai tên này “ cậu lẩm bẩm
Tên còn lại cáu kỉnh quát lại:
:” lẩm bẩm cái đéo gì vậy?!!! “
Hai tên kia lại lao lên tiếp tục tấn công, nhưng tuyệt nhiên không thể gây được chút tổn thương nào cho Harry
Bọn chúng cứ như bị Harry chơi đùa trong tay
:” Sao mày đéo chết???? Sao Mày đéo chết đi??? “ hắn ta gào mồm lên
Chỉ trong chưa đầy 3 phút, Harry đã hoàn toàn áp đảo và kết thúc trận đấu
Harry phủi tay, giọng thản nhiên:
:”..... chết à? nói bọn mày không tin “
:” tao đã từng chết vài trăm lần rồi “
Khi trận đấu kết thúc, Harry trở lại trạng thái bình thường
:” Bây giờ nếu để hồi phục lại cả kỹ năng lẫn linh lực sẽ mất khoảng một tiếng đồng hồ “
Harry ngồi xuống thở dốc
:”..... mạnh mồm là thế.... hai tên này cũng mạnh không kém “
Trong lúc đánh đấm, nếu cậu lơ là chỉ một chút thôi, là đã mất mạng ngay rồi
Rồi cậu chợt nhận ra:
:”..... chết mọe, đáng lẽ mình nên tra hỏi thông tin bọn nó “
Nhưng giờ người đã gục hết, chẳng thể moi thêm được điều gì
Nghỉ ngơi vài phút, Harry đứng dậy, ánh mắt quyết đoán:
:” không thể lãng phí thời gian được “
:” không bằng cách này thì bằng cách khác “
Chuẩn bị rời đi thì bỗng từ đằng xa, Alice lao đến gọi lớn:
:” Harry!!!!!! “
Alice chạy đến, dừng lại, thở dốc lấy sức, nói gấp:
:”...... tao...... tao biết chỗ DK bị giam ở đâu rồi “
Harry ngạc nhiên:
:” mày biết? “
Alice đáp nhanh, kéo tay Harry đi vội vàng:
:” ừm, đi thôi “
Harry vẫn chưa hiểu:
:” nhưng sao mày biết??? “
Alice không muốn giải thích dài dòng, giọng gấp gáp:
:” điều đó không quan trọng, không có thời gian đâu “
Quay trở lại vài phút trước, Alice đã bắt đầu thấm mệt. Những kẻ đằng sau đã bắt kịp cô. Không thể sử dụng kỹ năng để chống trả, cũng không còn sức lực để chạy trốn. Alice đã cầm chắc thất bại, nhưng cô sẽ không từ bỏ. Cắm mặt chạy thẳng:
Rầm!
Hình như Alice chạy mà quên không nhìn đường, đâm phải cái gì đó
Cô ngã lăn ra đất, kính bay lên trời
:” ai ui... mặt tui.... “
Không phải đâm vào thứ gì, là một ai đó:
:” xin lỗi, cô có sao không? “
Alice xoa mặt đau đớn, ngước lên nhìn. Trước mặt cô là một nam thanh niên mặc vest đen. Alice trố mắt:
:” ơ...... “
Cậu thanh niên giới thiệu:
:” hãy gọi tôi là Romeo “
Romeo đưa tay một cách lịch lãm và giúp Alice đứng dậy
Đám cận vệ đã đuổi theo kịp
:” ôi không...... “ Alice lo lắng, bật kỹ năng chuẩn bị liều chết đối đầu với đám cận vệ
Nhưng Romeo đưa tay ra ngăn lại. Rồi bất ngờ, cậu nói ra nơi DK đang bị giam giữ, và chỉ đường tắt dẫn đến chỗ Harry
Cậu mỉm cười:
:” hãy đi đi, tôi sẽ lo việc ở đây “
Alice rất bất ngờ nhưng bắt buộc phải tin. Romeo quay sang đám người đuổi theo Alice, nói với giọng điềm tĩnh:
:” có vẻ như, đêm nay sẽ là đêm bận rộn đấy “
Một tên trong đám cận vệ tiến lên, nói với Romeo:
:” bọn ta cần con nhãi đó, giao nộp nó ra đây ngay “
Alice thấy dáng vẻ dè chừng của bọn chúng với cái người tên Romeo này, thầm nghĩ:
:” Bọn chúng không dám lại gần Romeo à?.... có vẻ như..... những tên này biết người này “
Romeo từ chối:
:” tôi rất tiếc phải nói, tôi không thể giao nộp cô gái này “
:” cấp trên của tôi không đồng ý điều đó “
Hai bên cố gắng thương thuyết, nhưng không thành. Cuối cùng, dẫn đến trận chiến không mong muốn. Romeo nhún vai, thở dài:
:” ồ, có vẻ như, chúng ta không thể làm gì khác ngoài sử dụng vũ lực “
Trước khi trận chiến bắt đầu, Romeo ra dấu hiệu cho Alice rằng cô cứ đi đi, không cần lo lắng
Quay lại hiện tại
Harry đang cõng Alice chạy đến nơi được chỉ định
:” và mày tin tên mặc vest đó??? “ Harry quát lớn
Alice trả lời thẳng thừng:
:” chứ còn gì nữa? Mày bảo tao phải làm sao? “
Harry cau mày, nói tiếp:
:” mày không thấy đó giống cái bẫy à??? “
:” lỡ đâu tên đó cũng đang diễn chỉ để lừa mày??? “
Alice bực tức hét lên:
:” ngay từ lúc đặt chân vào cái nơi khỉ ho cò gáy này đã là bẫy rồi! “
:” đi vào bẫy gặp được DK còn hơn tìm cả ngày *éo thấy! “
Harry lặng lẽ nói:
:” mày nên hy vọng đó là đúng “
Chuyển cảnh
Harry phá cửa kính để chui vào, cẩn thận nói với Alice:
:” cẩn thận bị xước “
Cả hai đã vào được bên trong
Họ nhìn quanh:
:” nơi này....... “
Cũng giống như những khu vực khác, nơi này cũng đã bị bỏ hoang
Nhưng, cái nơi này xuất hiện một cái lồng khá to. Nhưng, cái lồng đấy đã trống rỗng
Alice bực tức, đóng mạnh cửa lồng:
:” con m* nó chứ! chúng ta đến muộn rồi! “
Harry quan sát kỹ:
:”...... chắc chắn bọn chúng mới rời khỏi đây “
:”...... tìm xem có dấu vết gì không “