WebNovel4th Wall12.03%

chương 19

Tiếp tục với chương trước:

Paul vẫn đang gào thét điên cuồng, khuôn mặt hắn đỏ bừng vì tức giận

Hắn chỉ đạo tên cận vệ:

:" Giết con nhỏ đó! Xé xác nó ra cho tao!!! "

Mặc dù đang bị thương nặng, Alice vẫn cố gắng chạy thật nhanh, lảo đảo tránh né từng đòn đánh như bản năng sinh tồn trỗi dậy

Cô nghiến răng chịu đau:

:” Nếu mình dừng lại... thì tất cả chết hết... “

Paul điên tiết quay lại phòng quản lý, bấm điện thoại liên tục cho bọn còn lại

Nhưng không ai bắt máy

:” Chết tiệt! Chúng mày đang làm cái gì vậy hả?! “

Phía dưới, Harry vẫn đang vật lộn với tên cận vệ

Cậu gần như kiệt sức

Tên đó không chỉ mạnh, hắn còn sở hữu năng lực hệ Hỏa, từng bước ép sát Harry bằng những cú đánh cháy rực

Harry liếc mắt về phía DK, người bạn vẫn đang bị treo lơ lửng, phía dưới là chiếc máy nghiền rác đang gầm rú

:” ... không thể ngồi nhìn được nữa... phải làm gì đó... “

DK sắp bị đưa vào máy nghiền

Nhân lúc Paul đang bận rộn

Harry dồn toàn bộ sức lực, lao thẳng như một viên đạn vào tên cận vệ

ẦM!!!

Va chạm mạnh khiến cả hai ngã nhào

Harry vội siết chặt tay, khóa cứng đối thủ bằng những gì còn sót lại trong người

:” Đi đi Alice!! “

Cậu hét toáng lên, giữ chặt tên quái vật này lại, để Alice có thời gian chạy lên trên phá máy

Alice quay đầu nhìn lại một giây, ánh mắt của Harry đang dõi theo cô, như muốn truyền đi tất cả lòng tin và quyết tâm

Cô lảo đảo leo lên cầu thang, vừa chạy vừa nén đau, máu tuôn ra không ngừng

Tên cận vệ vùng vẫy, sức hắn quá lớn, cậu thậm chí còn bị hắn nắm lấy tay chân bẻ xương như bẻ cây củi, rồi còn thiêu đốt da thịt cậu cháy khét lẹt

Đau đớn, cảm giác tra tấn này không khác gì cái chết, nhưng cậu vẫn không buông:

:” Sao thế ông anh? Không đánh được thằng sinh viên này à??? “

Gào lên thật to để át đi tiếng chạy của Alice, vung tay vung chân loạn xạ để tên cận vệ không nhìn ra chỗ khác

:”..... mặc dù mạnh miệng...... mình sắp không chịu được nữa ...... “

Đúng lúc đó

Alice đã kịp thời leo lên đến nơi, tay run rẩy đập mạnh vào nút tắt khẩn cấp

Bên dưới, tên cận vệ lập tức phát hiện

Gã gầm lên, quay sang tung một cú đá như trời giáng vào mặt Harry

Harry văng ra xa, đầu va vào tường sắt, rồi nằm bất động, ý thức dần mờ nhòe như bị nhấn chìm trong bóng tối

Paul quay ra ngoài, hắn thấy Alice đang đứng ngay chỗ bảng điều khiển:

:” Mày!.... con khốn!!! “

Alice biết mình đã bị lộ, cô liền điều khiển nước chui thẳng vào trong, ép nó len vào các khe bảng mạch, làm hỏng cái máy

Một tia lửa điện bắn lên, máy nghiền rác chính thức bị vô hiệu hóa

Xong, không chờ thêm giây nào, Alice quay đầu bỏ chạy, cô vừa chạy vừa bịt chặt vết thương, máu thấm ướt nửa người

Paul đuổi theo đằng sau:

:” ĐỨNG LẠI!!!! CON CHUỘT KHỐN NẠN!!!! “

Máy đã hỏng, giờ là lúc tốt nhất để Harry lao lên cứu DK......

Nhưng.... cơ thể không còn nhúc nhích nổi nữa

Cả người cậu giờ phế lắm rồi:

:” Không… không phải lúc này… mình không thể chết… DK còn ở đó… “

Mi mắt nặng trĩu, thế giới xoay nghiêng, tất cả đang tuột khỏi tay cậu

Mọi tiếng động......

Hay là âm thanh.......

Dần trở nên mờ nhạt.......

Harry không còn cảm nhận được cơ thể mình

Không biết bản thân đang rơi xuống, hay đang chìm vào đâu đó

Chỉ có một màu đen đặc bao phủ khắp nơi

:”.... đây là đâu.... “

:” .....sao mình lại ở đây..... “

Không có câu trả lời

Không có lối ra

Chỉ có bóng tối và im lặng

Harry cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, như đang trôi nổi trong làn nước ấm

Một cảm giác thư thái lan dần ra khắp người, như được nằm trong vòng tay mẹ

:”..... mình mệt quá..... mình muốn ngủ một lúc..... “

:” ngủ một lúc...... ấm áp quá..... “

.......

.......

.......

.......

:” tỉnh dậy, Harry “ Một giọng nói vang lên trong bóng tối, bí ẩn, nhưng quen thuộc, như đến từ chính sâu thẳm linh hồn cậu

:” tỉnh dậy, Hermann, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu “

.......

.......

.......

.......

Harry bật dậy ngay lập tức

Cậu há miệng đớp lấy không khí, hoảng hốt như vừa bị kéo khỏi đáy biển sâu

Mồ hôi đẫm trán

Ánh sáng xung quanh mờ dần trở lại, rồi rõ nét hơn từng chút một

Tiếng bước chân, tiếng la hét

Thực tại trở lại đầy hỗn loạn

Và..... toàn bộ vết thương trên người cậu đều biến mất...... tay chân xương cốt đều liền lại một cách kỳ lạ.....

:”.......!! “ Harry nhận ra mình vẫn còn sống:” làm thế nào mà.... “

Không còn thời gian cho mấy câu hỏi vô nghĩa

Vẫn còn thời gian để cứu nguy tình hình

Harry nhân lúc hỗn loạn, cậu dồn hết linh lực vào “đôi chân đá“, dùng mặt đất làm bàn đạp, nhảy một phát lên đến chỗ DK

Bỗng nhiên, một thứ gì đó bay thẳng về phía Harry

Là Alice

Cả hai ngã nhào xuống đống kim loại lạnh ngắt

Paul đứng cách đó vài mét, khuôn mặt nhếch mép dữ tợn

Hắn vừa mới tóm được Alice, và ném thẳng vào Harry để cản bước

Vừa hồi sức chưa được bao lâu, mà thời gian sử dụng kỹ năng cũng cạn sạch

Người này ngã lên người kia

Harry không thể sử dụng kỹ năng được nữa

Alice cũng bị thương quá nặng không thể di chuyển

Cả hai đã bị khống chế, việc giải cứu DK giờ đã thất bại

:” cuối cùng, tao vẫn phải ra tay “ Paul gằn giọng, hắn ta đùng đùng sát khí tiến về phía Harry

Harry lảo đảo đứng dậy

Toàn thân đau đớn rã rời, nhưng cậu vẫn che chắn cho Alice, như một tấm khiên sống

Paul nhìn cảnh tượng đó, tự mãn và kiêu ngạo:

:” nhìn mày kìa, thằng cạn bã “

:” mày tưởng mày sẽ thay đổi được tình thế à? “

Tên cận vệ đi lên trên sửa lại cái bảng điều khiển

Paul đứng khoanh tay, đầy vẻ đắc thắng

:” sớm thôi..... cái máy sẽ được hoạt động trở lại“

:” và toàn bộ bọn mày sẽ được đoàn tụ..... “

:” ......dưới Địa Ngục! “

Hắn ta ngẩng đầu, cười phá lên:

:” CHIẾN THẮNG ĐÃ THUỘC VỀ TAO!!!!! “

:” VỀ TAO! MÀY HIỂU CHƯA?! “

:” ĐÂY LÀ CÁI GIÁ MÀY PHẢI TRẢ “

:” KHI ĐỘNG VÀO TAO!!!! “

Harry không nói gì, cậu nhìn thẳng vào Paul, ánh mắt không chịu gục ngã

Paul tiến thêm một bước, hắn bật lại kỹ năng:

:” giờ, tao nên đập nát bọn mày “

:” để nghiền cho dễ nhỉ? “

Harry nghiến răng, cậu cũng bật skill, quyết đồng quy vô tận:

:” con mẹ mày..... vào đây mà chơi..... “

Paul tăng tốc, lao nhanh đến:

:” dũng cảm đấy “

:” dù sao thì... “

:” .....đây sẽ là thứ cuối cùng mày làm! “

Harry đưa tay vào thế thủ, rồi nhắm mắt lại:

:”...... kết thúc rồi....... “

Một đòn kết liễu sắp giáng xuống

“ RẦM!!!!! “ Một tiếng động lớn vang lên, khói bụi bay mù mịt

Ngay sau đó là tiếng gào giận dữ của Paul:

:” cái *éo????........ bọn mày là bọn nào???? “

Harry mở mắt ra, cảnh tượng trước mặt khiến cậu ngây người

Có người nào đó đang ở đây

Phía trên buồng điều khiển, nơi tên cận vệ đáng lẽ đang đứng…

Giờ chỉ còn lại một cô bé mặc áo choàng trắng

Tên cận vệ đó đâu rồi?

Hắn ta nằm đo ván bên dưới, ngã từ trên cao xuống, bất tỉnh không rõ sống chết

Cô bé kia, chỉ đứng đó, nhìn những con người nhỏ bé dưới chân mình

DK đã được giải thoát

Một nam thanh niên mặc vest đen đang nhẹ nhàng bế cô rời khỏi máy nghiền

Và rồi....chỉ trong nháy mắt, cô bé áo choàng trắng đã xuất hiện ngay trước mặt Paul

Hắn ta trợn mắt, nghiến răng, rồi gầm lên:

:” Mày! Con ranh! “

Nhưng khi hắn giơ nắm đấm lên.....

:” Juliet, đừng giết hắn “ giọng nói trầm tĩnh vang lên từ chàng trai mặc vest đen

Cô bé không nói câu gì.... chỉ đứng đó nhìn

Đột nhiên, Paul ngã gục xuống, mất ý thức hoàn toàn

Harry không hiểu chuyện gì vừa xảy ra

Cô bé quay đầu sang, nhìn về phía Harry

:”..... ờm......... hi? “ cậu tròn mắt

Juliet không nói gì, chỉ xoay người bước về phía Romeo, người vừa hoàn tất kiểm tra tình trạng DK

Anh ta ra hiệu:

:“ Ổn rồi, đi trước đi “

Juliet rời đi ngay lập tức, như một cái bóng biến mất trong không khí

Romeo tiến về chỗ Harry

Harry vẫn bối rối, nhưng cố giữ bình tĩnh

Alice thì thào, giọng yếu ớt:

:” Harry...... “

Cậu nói nhỏ với Alice:

:” mày đang bị thương đấy, đừng cử động “

Harry vẫn chưa rõ nên làm gì, trong đầu cậu liên tục đặt câu hỏi: người kia là bạn hay thù?

Alice cố giải thích:

:” người kia....... chính là người mà tao kể...... “

:”.... tin anh ta đi...... “

Harry ngạc nhiên, cậu quay sang nhìn

Romeo đã đứng trước mặt, cậu ta khoanh tay:

:” hai người nên rời khỏi đây ngay “

Harry ngập ngừng:

:”..... cảm ơn vì đã giúp đỡ, nhưng....... “

Romeo cắt lời:

:” không còn thời gian để hỏi đâu, chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi “

Anh giơ tay thi triển kỹ năng hồi phục cho cả Harry và Alice

Harry nhận ra ngay

Ánh sáng, cách thi triển, cảm giác quen thuộc

:”...... anh....... anh là người quen của Michael? “

Romeo không trả lời câu hỏi, chỉ nói rằng Harry cần phải rời đi, rồi biến mất

Harry đỡ Alice dậy, rồi vội vã chạy đến chỗ DK:

:”..... cô ấy ổn rồi, cô ấy cũng đã được Romeo trị thương cho rồi “

Sau khi được hồi phục hoàn toàn, linh lực của Harry đầy lại ngay lập tức, kỹ năng cũng dùng được luôn

Alice giúp Harry cõng DK lên lưng

Rồi cùng chạy khỏi khu xưởng bỏ hoang