WebNovel4th Wall56.96%

chương 90

Tiếp tục với chương trước:

Trở về từ nơi "tập luyện", cảm giác như đã trôi qua một quãng thời gian dài, nhưng thực ra mới chỉ có sáu tiếng đồng hồ

Alice hớn hở khoe:

:" tao và DK nhận được 1 điểm sau khi làm nhiệm vụ, mày thì sao? "

Harry đáp lời, ánh mắt vẫn dán vào vòng tay hệ thống:

:" tao cũng thế "

Rồi Harry nhận ra mình có tận 2 điểm nâng cấp, cậu cười sướng:

:" ngon :)))) vậy là giờ tao có 2 điểm nâng cấp rồi :))))) thoải mái mà lên level "

DK không nói gì, chỉ im lặng đứng một bên, chăm chú nâng cấp kỹ năng của mình

Alice liếc sang, thấy DK cứ lặng lẽ như vậy, liền trêu:

:" DK... bạn muốn kỹ năng của bạn lên đến Legendary à? "

DK chỉ mỉm cười, rồi lặng lẽ quay người bước vào phòng

Chờ cho bóng DK khuất hẳn sau cánh cửa, Harry mới thấp giọng hỏi Alice:

:" này, mày có biết được thêm điều gì về DK không? "

Alice thở dài, lắc đầu chán nản:

:" không, DK vẫn không nói gì cả, cô ấy chỉ tập trung làm Quest thôi "

Harry rất muốn kể những chuyện mình đã biết từ Mileena cho Alice nghe

Nhưng để giải thích cụ thể, Harry vẫn cần thêm thông tin để ghép vào làm một lần giải thích hoàn chỉnh

Cậu đưa ra câu hỏi:

:" DK muốn sức mạnh để làm gì? "

:" hay là mình cũng nên làm như cô ấy? "

:" bởi Mileena nói rằng mình sẽ biết được nhiều chuyện nếu mình mạnh lên "

Harry nhìn chằm chằm vào vòng tay hệ thống. Hai điểm nâng cấp nằm gọn trong lòng bàn tay, cậu bắt đầu tính toán:

:" giờ mình cũng đang có 2 điểm nâng cấp rồi, nếu mình dùng hết để nâng cấp kỹ năng lên level "

:" mình sẽ đánh bại được tên kia như cách Mileena đã làm "

:" và khi đó, mình sẽ có thêm 5 điểm nâng cấp "

:" 2 + 5 = 7 "

:" 7 lần nâng cấp "

:" kỹ năng của mình đang là cấp Bronze III "

:" 7 lần nâng cấp là mình sẽ đạt cấp Sliver I "

:" gần cấp Gold IV luôn "

Một nụ cười hớn hở nở ra trên khuôn mặt cậu

Alice thấy mặt Harry nhìn ngứa mắt nên vả phát cho đỡ ngứa tay:

:" cười gì mà kinh thế? "

Cánh cửa phòng nam bật mở. Paul ló đầu ra, mặt ngái ngủ:

:"... sao bọn mày lại dậy sớm thế? "

Harry vừa nói vừa "đánh nhau" với Alice:

:" tập thể dục buổi sáng ấy mà "

Alice chớp lấy thời cơ, vả thêm một phát chính diện vào mồm Harry rồi nhanh như chớp chạy về phía phòng mình:

:" lêu~ lêu~ "

Harry đứng đó, một tay xoa miệng, một tay chống hông. Cậu cay cú thở dài, nhưng cố gắng tỏ ra bình tĩnh:

:" rồi rồi, mày giỏi.... " nụ cười gượng gạo chẳng giấu được vẻ bất lực

Còn quá sớm để sửa soạn đồ đạc đi học, Harry nghĩ nên làm việc gì đó có ích. Cậu tự nhủ sẽ vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho cả nhóm. Chỉ có điều, kỹ năng nấu ăn của cậu… khá là tệ

Kết quả, trên bàn ăn sáng là một bữa… gọi là "tạm bợ": một tô mì ngâm nước nóng, trứng rán hơi khét một bên, và bốn cốc nước chanh thiếu đường

DK không có vẻ gì là than phiền. Cô vui vẻ ăn, mỉm cười nhẹ:

:" いただきます "

Alice thì ngược lại. Cô nhìn Harry, ánh mắt mang đầy sự khinh bỉ:

:" Không biết nấu thì đừng cố, oke? " cô nói trong khi vẫn cố nuốt nốt sợi mì đang dở dang

Paul thì chẳng có biểu cảm gì đáng kể, ăn được là tốt rồi, Harry nghĩ không ngờ loại cậu ấm như Paul mà lại thay đổi khẩu vị được, tưởng rằng tên đó quen ăn đồ năm sao rồi chê đồ cứu đói

Harry đột nhiên quay sang hỏi Paul:

:" dạo này mày với Lola thế nào rồi? "

Paul chớp mắt, rồi đáp gọn lỏn:

:" ổn, mày hỏi làm gì? "

Harry đảo mắt:

:" wellllll...... tao thấy mày hay qua lại bên nhà người ta, nên hỏi thôi "

:" mà, có chỗ nhà đấy có thằng nghiện nào không? Lần trước tao thấy đống kim tiêm xong giờ vẫn hãi "

Paul lắc đầu:

:" có vài thằng, nhưng bọn nó không có gan đâu "

:" mày không cần phải lo, Lola mạnh mẽ hơn nhiều so với bề ngoài đấy "