Những đêm ở Seoul luôn luôn náo nhiệt. Ánh sáng đèn neon phản chiếu qua những cửa sổ của các tòa nhà cao tầng, tạo ra những hình ảnh lung linh khắp thành phố. Giữa những ánh đèn xe cộ và năng lượng từ những con đường đông đúc, có một căn nhà hanok cũ kỹ đứng yên lặng ở một góc khuất, giữ gìn sự tĩnh lặng của nó. Căn nhà hanok này, nằm giữa những tòa nhà hiện đại, trông như một di tích từ quá khứ, lặng lẽ giữ lấy sự yên bình của mình. Đây là nơi mà Kim Dan thường lui tới từ khi còn nhỏ, một di sản được ông nội để lại cho cậu.
Kim Dan bây giờ đã hai mươi mốt tuổi. Cậu là một nghệ sĩ K-pop đầy khát vọng và một nhà soạn nhạc, dành mỗi ngày để sáng tác âm nhạc và luyện tập. Mặc dù đã hợp tác với một số nghệ sĩ nổi tiếng, cậu vẫn cảm thấy như có điều gì đó còn thiếu, như thể có một mảnh ghép khó nắm bắt sẽ hoàn thiện tác phẩm của mình. Dù âm nhạc của cậu thu hút sự chú ý, Kim Dan luôn bị ám ảnh bởi cảm giác thiếu hụt không dứt. Có một giai điệu bí ẩn thường vang vọng trong tâm trí cậu, nhưng dù cậu cố gắng thế nào, cậu cũng không thể nắm bắt nó hoàn toàn.
Đêm hôm đó, Kim Dan ngồi trước cây đàn piano mà ông nội cậu đã để lại. Cây đàn piano này, dù đã cũ, vẫn phát ra âm thanh trầm ấm và sâu lắng. Cây đàn này là người bạn duy nhất của cậu trong suốt thời thơ ấu và bây giờ trở thành công cụ quan trọng nhất để cậu tìm kiếm cảm hứng. Mặc dù Kim Dan không phải là một nghệ sĩ piano, cậu luôn sử dụng cây đàn này mỗi khi sáng tác nhạc. Ông nội cậu thường nói rằng cây đàn này hơn cả một nhạc cụ bình thường.
Kim Dan thở sâu, đặt tay lên các phím đàn. Cảm giác lạnh lẽo từ các phím đàn mang lại cho cậu một sự an ủi quen thuộc. Cậu bắt đầu chơi một giai điệu một cách tự nhiên. Đó là một bài hát đã liên tục vang lên trong tâm trí cậu trong những ngày gần đây. Nhưng đêm nay, giai điệu đó dường như có ý chí riêng, dẫn dắt các ngón tay của Kim Dan trên các phím đàn. Khi các nốt nhạc hòa quyện với nhau, một âm vang nhẹ nhàng tràn ngập căn phòng. Kim Dan chìm đắm trong tiếng đàn piano đến mức không nhận ra rằng mình đã bị cuốn vào giai điệu ấy.
Cậu không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Dần dần, Kim Dan bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Cậu chơi đàn bằng một tay trong khi tay còn lại chống lên trán. Mi mắt của cậu bắt đầu trở nên nặng nề, và âm thanh của đàn piano dường như càng lúc càng mờ nhạt. Cuối cùng, cậu đã thiếp đi ngay trước cây đàn piano.
Chính vào khoảnh khắc đó, Kim Dan bắt đầu mơ.
Cậu thấy mình đang đứng trong một khu rừng lạ lẫm. Bầu không khí tĩnh lặng và huyền bí, với những cái cây dường như đang thì thầm nhẹ nhàng như thể chúng có sự sống. Ánh trăng xuyên qua những tán lá, bao phủ thế giới xung quanh trong một ánh sáng bạc. Khu rừng này khác biệt so với mọi nơi mà Kim Dan từng thấy. Tuy nhiên, lạ lùng thay, cậu không cảm thấy nơi này xa lạ. Dường như cậu đã quen thuộc với nơi này từ rất lâu rồi.
Kim Dan từ từ bước đi trong khu rừng. Mặt đất dưới chân cậu dường như khẽ rung lên với mỗi bước đi, như thể đất đai tự chào đón cậu. Khu rừng dường như nhận ra sự hiện diện của cậu. Với mỗi bước chân cậu đi, có thứ gì đó từ sâu trong khu rừng dường như đang gọi cậu, dẫn cậu tiến sâu hơn vào bên trong. Không tự chủ được, Kim Dan đi theo tiếng gọi ấy, càng lúc càng tiến sâu vào khu rừng.
Cuối cùng, cậu dừng lại trước một cây cổ thụ khổng lồ. Cây cổ thụ này dường như đã đứng vững ở đó hàng trăm năm, với những bộ rễ cắm sâu vào lòng đất. Xung quanh cây là những hòn đá cổ được khắc những hoa văn cổ xưa. Kim Dan ngước nhìn cây cổ thụ và cảm nhận một làn sóng cảm xúc khó tả dâng lên từ sâu thẳm trong lòng. Những cảm xúc ấy như một lời gọi, một thứ gì đó liên kết với số phận của cậu.
Chính vào lúc đó, cậu thấy có thứ gì đó chuyển động giữa những nhánh cây. Một thứ gì đó dang rộng đôi cánh và bay lên không trung. Theo bản năng, Kim Dan ngước mắt nhìn lên. Một con đại bàng khổng lồ đang bay lượn trên đầu cậu. Với một cú đập cánh mạnh mẽ, con đại bàng xé toạc bầu không khí, lượn vòng trên đầu Kim Dan. Ánh mắt của đại bàng sắc bén khi nó nhìn thẳng vào Kim Dan, như thể có thể nhìn thấu tâm hồn cậu. Ngay lúc đó, Kim Dan nhận ra rằng con đại bàng này không phải là một con chim bình thường; nó có một mối liên kết đặc biệt với cậu.
Con đại bàng từ từ hạ xuống gần Kim Dan, sự hiện diện oai nghiêm của nó làm cậu kinh ngạc, nhưng kỳ lạ thay, cậu không hề cảm thấy sợ hãi. Thay vào đó, sự hiện diện của con đại bàng mang lại cho Kim Dan cảm giác bình yên và tự tin. Con đại bàng đáp xuống trước mặt cậu, nhìn sâu vào mắt cậu với ánh mắt mạnh mẽ, như thể đang cố gắng truyền đạt điều gì đó sâu sắc.
Rồi, con đại bàng vỗ đôi cánh khổng lồ của nó một lần nữa. Ngay lập tức, một luồng ánh sáng bao quanh Kim Dan, chảy như một giai điệu trong không khí. Ánh sáng ấy hoàn toàn phù hợp với giai điệu bí ẩn đã lâu vang vọng trong tâm trí Kim Dan nhưng cậu chưa bao giờ hoàn thành được. Giai điệu sáng lấp lánh ấy nhảy múa trong không gian, trở nên mạnh mẽ hơn trong trái tim của Kim Dan.
Kim Dan theo bản năng biết rằng giai điệu này không chỉ đơn thuần là âm nhạc; nó có một ý nghĩa sâu xa hơn. Đó là âm thanh cổ xưa kết nối với số phận của cậu—"Âm thanh của Thiên đường." Kim Dan biết rằng cậu phải hoàn thành giai điệu này. Cậu đã nhận ra rằng đây là sứ mệnh của mình.
Nhưng ngay lúc đó, Kim Dan đột ngột tỉnh giấc. Cậu lại ngồi trước cây đàn piano, và khu rừng cùng con đại bàng đã biến mất. Tuy nhiên, căn phòng vẫn còn tràn ngập ánh sáng nhẹ nhàng. Kim Dan hít một hơi thật sâu, nhận ra rằng những gì cậu vừa trải qua không phải là một giấc mơ bình thường. Giai điệu đó vẫn còn vang vọng trong lòng cậu, khắc sâu trong tâm hồn cậu.
Kim Dan nhìn cây đàn piano. Đây là di sản mà ông nội cậu đã để lại, là điều quan trọng nhất hướng dẫn cậu trên con đường trở thành một nghệ sĩ. Nhưng bây giờ cậu hiểu rằng cây đàn piano này không chỉ đơn thuần là một nhạc cụ. Nó chứa đựng những bí mật lớn hơn nhiều so với những gì cậu từng tưởng tượng. Lần đầu tiên, Kim Dan nhận thấy những hoa văn cổ xưa được khắc trên bề mặt cây đàn piano. Những hoa văn này gợi nhắc đến một điều gì đó mà ông nội cậu từng nhắc đến khi còn sống—một huyền thoại.
Một cách yên lặng, Kim Dan đóng nắp cây đàn piano lại và bước ra khỏi hanok. Những ngôi sao vẫn sáng lấp lánh trên bầu trời đêm ở Seoul, và âm thanh của thành phố vang vọng nhẹ nhàng từ xa. Nhưng sâu thẳm trong lòng Kim Dan, một giai điệu mới đã bắt đầu vang lên. Đó là âm thanh sẽ dẫn dắt cậu về quá khứ, và tiến tới tương lai. Hành trình của cậu chỉ mới bắt đầu, và điều chờ đợi cậu ở cuối con đường ấy là một định mệnh mà không ai có thể đoán trước được.