Chương 1: Khởi Đầu Của Huyền Thoại

Ánh sáng vàng ấm áp của buổi chiều chiều chiếu xuống ngôi làng nhỏ bé nằm giữa những cánh đồng xanh tươi, nơi mà tiếng chim hót và tiếng gió thì thầm hòa quyện tạo thành bản giao hưởng của thiên nhiên. Lan, một cô gái 18 tuổi với mái tóc dài đen nhánh, thường lẩn quẩn trong những con đường quanh làng, nhưng hôm nay cô lại cảm thấy bồn chồn hơn mọi ngày.

Cô đang ngồi bên bờ suối, ngắm nhìn dòng nước chảy trong vắt, lòng đầy những câu hỏi mà không có lời giải đáp. Trong lòng Lan luôn cảm thấy có điều gì đó đặc biệt đang chờ đợi mình, nhưng cô không biết rõ đó là gì. Thỉnh thoảng, cô lại có những giấc mơ kỳ lạ về ánh sáng và bóng tối, những hình ảnh mờ ảo mà khi tỉnh dậy, chỉ còn lại là những cảm xúc hỗn độn.

"Mẹ, con có thể ra ngoài một lát không?" Lan hỏi, giọng cô nhỏ nhẹ, không dám làm phiền mẹ đang bận rộn trong bếp.

"Con đi đâu vậy, Lan?" Mẹ cô nhìn lên, ánh mắt vừa lo lắng vừa thương yêu.

"Con chỉ ra bờ suối một chút thôi mà," Lan trả lời, cố gắng mỉm cười để trấn an mẹ.

"Được rồi, nhưng nhớ về sớm nhé. Đừng đi xa." Mẹ cô khẽ gật đầu, tiếp tục công việc của mình.

Lan rời khỏi nhà, lòng phấn khởi nhưng cũng đầy lo lắng. Cô không thể giải thích được cảm giác kỳ lạ này. Khi cô ngồi bên bờ suối, một lần nữa, những hình ảnh trong giấc mơ lại xuất hiện trong tâm trí. Có một ánh sáng chói lòa, một hình bóng vĩ đại, và một âm thanh vang vọng như tiếng gió rít qua khe đá.

Khi Lan đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình, bỗng có một giọng nói vang lên, khiến cô giật mình. "Cô gái, tại sao lại ngồi đây một mình?"

Lan quay lại, nhìn thấy một người đàn ông trung niên với dáng vẻ khắc khổ, nhưng ánh mắt ông sáng như ánh đèn trong bóng tối. "Ông là ai?" Lan hỏi, cảm thấy một chút hoang mang.

"Tôi là Thầy Mộc, một người hành khất, nhưng không phải ai cũng thấy tôi. Có lẽ cô là một trong số ít người có khả năng nhìn thấy những điều khác thường," ông nói, ánh mắt ông tràn đầy sự hiểu biết.

Lan ngạc nhiên. "Tại sao ông lại nói như vậy?"

"Bởi vì trong mắt cô có sự tỏa sáng của ánh sáng, và cũng có một bóng tối đang âm thầm rình rập," Thầy Mộc giải thích. "Cô có cảm giác rằng mình đang được gọi không?"

"Có," Lan thừa nhận, giọng cô run rẩy. "Nhưng con không hiểu nó có ý nghĩa gì."

"Cô có thể có sức mạnh hơn cả những gì cô nghĩ. Hãy lắng nghe trái tim mình," Thầy Mộc khuyến khích. "Ánh sáng và bóng tối sẽ luôn tồn tại, nhưng lựa chọn cuối cùng nằm trong tay cô."

Những lời của Thầy Mộc khiến Lan cảm thấy bối rối. Cô không hiểu ông đang nói gì, nhưng trong lòng lại dấy lên một nỗi tò mò mãnh liệt. "Ông có thể giúp con hiểu rõ hơn không?" Cô hỏi.

"Có lẽ, nhưng trước hết, cô phải chấp nhận những gì đang xảy ra xung quanh mình. Hãy đến với tôi vào buổi tối, khi ánh trăng sáng, và chúng ta sẽ cùng khám phá bí mật của ánh sáng và bóng tối," Thầy Mộc nói rồi quay lưng, bước đi vào trong rừng.

Lan đứng đó, lòng đầy thắc mắc. Cô không biết liệu mình có nên đi theo lời mời gọi của Thầy Mộc hay không. Nhưng một phần trong cô, một phần sâu thẳm, đang thúc giục cô khám phá điều bí ẩn này.

Khi ánh mặt trời dần lặn, bầu trời chuyển sang màu tím, Lan cảm thấy tim mình đập rộn ràng. Cô quyết định sẽ gặp Thầy Mộc vào đêm nay, không chỉ để tìm hiểu về những giấc mơ mà còn để khám phá những điều mà mình đã bỏ lỡ.

Tối đến, khi ánh trăng đã sáng vằng vặc, Lan lén lút ra khỏi nhà, lòng đầy hồi hộp. Cô đi qua những con đường nhỏ trong làng, cảm thấy như mọi người đều đang ngủ say, chỉ còn cô là thức dậy. Cô không biết chính xác mình đang đi đâu, nhưng hướng đi của cô dường như đã được định trước.

Khi đến gần rừng cây, cô thấy Thầy Mộc đang đứng đợi bên dưới tán cây lớn. "Đến rồi à?" ông hỏi, giọng ông nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực.

"Vâng, con đã đến," Lan đáp, ánh mắt cô rực rỡ, nhưng bên trong vẫn còn sự lo lắng.

"Bây giờ, hãy theo tôi. Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những điều bí mật đang chờ đợi." Thầy Mộc mỉm cười, rồi dẫn Lan vào sâu trong rừng.

Họ đi qua những con đường mờ mịt, nơi ánh trăng không đủ sức soi sáng. Lan cảm thấy một cảm giác hồi hộp xen lẫn sự phấn khích. Cô không biết cuộc hành trình này sẽ dẫn dắt cô đến đâu, nhưng một điều chắc chắn là cuộc đời của cô sẽ không bao giờ giống như trước nữa.

Khi đi vào sâu hơn trong rừng, họ dần đến một khoảng trống rộng lớn, nơi mà ánh sáng từ mặt trăng chiếu xuống tạo thành một bức tranh lung linh huyền ảo. Thầy Mộc dừng lại và nhìn Lan bằng ánh mắt đầy ý nghĩa.

"Chúng ta đã đến nơi. Tại đây, ánh sáng và bóng tối giao thoa. Hãy lắng nghe, hãy cảm nhận," ông nói.

Lan đứng đó, cảm nhận được không khí xung quanh. Có điều gì đó đang gọi mời cô, một sức mạnh mà cô chưa từng biết đến. Cô cảm thấy như mình đã bước vào một thế giới khác, nơi mà ánh sáng và bóng tối hòa quyện, tạo ra những điều kỳ diệu.

Và từ khoảnh khắc ấy, hành trình khám phá sức mạnh của bản thân và cuộc chiến với bóng tối bắt đầu...