Bản quyền © [The SoL] 2025. Mọi hình thức sao chép hoặc sử dụng mà không có sự cho phép của tác giả là vi phạm bản quyền.
Chương 2: Gặp Gỡ Mới Và Khoảnh Khắc Thân Mật
Dưới gốc cây cổ thụ trong công viên, ánh trăng nhạt chiếu qua tán lá, làm nổi bật không gian riêng tư mà Phú Nguyễn và Lan đã tìm thấy sau tuần đầu gặp gỡ. Một tuần qua, họ đã chia sẻ những câu chuyện, đam mê, và những cái nắm tay nhẹ nhàng, kéo gần khoảng cách giữa hai tâm hồn từng xa lạ. Nhưng đêm nay, không khí giữa họ mang một sự chờ đợi mới. Lan nhìn Phú, ánh mắt thấu hiểu lấp lánh, rồi cô lấy điện thoại ra, bấm số gọi cho một người mà Phú chưa từng gặp - Minh Đức.
Lan mỉm cười, giọng nói hào hứng nhưng nhẹ nhàng vang lên trong không gian yên tĩnh.
Lan: "Minh à, tôi đang ở công viên với một người bạn mới, Phú Nguyễn. Anh ấy rất thú vị, và tôi nghĩ chúng ta có thể có một buổi tối đặc biệt. Anh có muốn đến không?"
Phú lắng nghe, tim anh đập nhanh hơn khi nhận ra điều gì đó mới mẻ sắp xảy ra. Lan từng thoáng nhắc về Minh - người bạn đồng hành trong mối quan hệ mở của cô - nhưng anh chưa hình dung được anh ta là ai. Từ đầu dây bên kia, giọng Minh vang lên vui vẻ qua loa điện thoại.
Minh: "Ồ, nghe hay đấy. Tôi đến ngay. Chờ tôi nhé!"
Một lúc sau, Minh xuất hiện từ cổng công viên, dáng đi tự tin, nụ cười rạng rỡ trên môi. Anh mặc áo khoác mỏng, mái tóc hơi rối tự nhiên, đôi mắt sáng ánh lên sự tò mò khi nhìn Phú và Lan. Anh tiến lại gần, ánh mắt quét qua cả hai trước khi dừng lại ở Phú.
Minh: "Vậy là anh là Phú? Rất vui được gặp anh. Lan đã kể về anh rồi đấy."
Phú đáp lại, giọng hơi ngượng nhưng đầy tò mò.
Phú: "Rất vui được gặp anh, Minh. Lan nói nhiều về anh, và tôi muốn biết thêm."
Ba người ngồi xuống ghế đá gần gốc cây, không khí thoáng chút căng thẳng nhưng đầy kích thích. Lan nghiêng người, nhìn cả hai, giọng nói nhẹ nhàng nhưng gợi cảm.
Lan: "Lan nói chúng ta có thể có một buổi tối thú vị. Anh nghĩ sao về điều đó, Phú?"
Phú cảm nhận dòng điện chạy qua người, ánh mắt anh chuyển từ Lan sang Minh. Sự chân thành và háo hức từ cả hai khiến anh không muốn lùi bước, dù đây là một trải nghiệm hoàn toàn mới.
Phú: "Tôi phải thừa nhận đây là điều mới mẻ với tôi, nhưng tôi sẵn lòng khám phá. Chỉ cần chúng ta giữ sự tôn trọng và thoải mái cho nhau."
Lan gật đầu, nụ cười tinh nghịch nở trên môi.
Lan: "Đúng thế, đó là điều quan trọng nhất. Chúng ta bắt đầu bằng một vòng dạo công viên, trò chuyện, và xem cảm xúc dẫn lối."
Họ đứng dậy, bước đi dưới ánh đèn, nhưng thay vì vòng quanh hồ, họ tìm đến một góc khuất của công viên nơi ánh sáng không chạm tới. Lan rút từ túi xách một tấm thảm nhỏ, trải xuống mặt cỏ mềm mại, tạo nên một không gian riêng tư giữa rừng cây. Ánh trăng nhạt chiếu xuống, làm nổi bật ba bóng người ngồi thành vòng tròn nhỏ. Cuộc trò chuyện dần chuyển từ những câu hỏi đơn giản sang những cái nhìn đầy khao khát, những cái chạm tay nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa.
Lan: Giọng khẽ, gợi cảm "Tôi muốn chúng ta cùng nhau khám phá, nếu cả hai đều đồng ý."
Phú và Minh trao đổi ánh mắt, sự hứng khởi lặng lẽ lan tỏa. Lan cởi bỏ áo khoác, để lộ cơ thể quyến rũ dưới ánh trăng, mời gọi cả hai tiến gần hơn. Minh nghiêng người, hôn nhẹ lên cổ Lan, tay anh vuốt ve phần hông cô, trong khi Phú tiến lại phía trước, đôi tay anh chạm vào vai cô, kéo cô vào một cái ôm ấm áp. Sự đồng thuận đã được thiết lập, không cần lời nói nào thêm.
Lan nằm giữa, Minh ở phía sau, tay anh nắm nhẹ hông cô, bắt đầu những động tác chậm rãi, cẩn thận để cô thoải mái. Phú ở phía trước, hôn lên cổ và ngực Lan, tay anh vuốt ve cô, hòa nhịp cùng Minh. Họ tạo nên một nhịp điệu đồng bộ, tiếng thở dốc và những âm thanh nhẹ nhàng hòa quyện với tiếng lá xào xạc trong gió. Lan rên lên khe khẽ, cơ thể cô đáp lại từng cử động của hai người đàn ông, mang đến một sự kết nối sâu sắc không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần.
Đêm không ngừng lại ở đó. Lan, với cảm xúc tràn đầy, nằm giữa Phú và Minh, mỗi người mang đến cho cô những cảm giác khác biệt nhưng đồng điệu. Minh tiếp tục nhịp điệu của mình, tay giữ hông cô để duy trì sự thoải mái, trong khi Phú hôn lên môi cô, tay anh vuốt ve nhẹ nhàng, hòa nhịp cùng Minh. Tiếng rên của Lan trở nên rõ hơn, hòa cùng tiếng thở gấp của cả ba, tạo thành một bản hòa tấu của đam mê và sự gắn kết.
Trong khoảnh khắc ấy, họ không còn là ba cá nhân riêng biệt mà là một thể thống nhất, chia sẻ sự thân mật và khoái lạc hiếm có. Đêm công viên, dưới ánh trăng và trong sự riêng tư, trở thành nơi họ khám phá những giới hạn mới của tình yêu và sự kết nối. Đây không chỉ là một trải nghiệm thể xác mà còn là một bước tiến trong hành trình "biến chất" của họ - nơi ranh giới thông thường tan biến, nhường chỗ cho sự tự do và tôn trọng lẫn nhau.