Bản quyền © [The SoL] 2025. Mọi hình thức sao chép hoặc sử dụng mà không có sự cho phép của tác giả là vi phạm bản quyền.
Chương 8: Đối Mặt Với Thực Tế
Tối đến, sau khi rời căn hộ của Minh, Phú bước đi trên con phố dẫn về nhà, lòng nặng trĩu như mang theo cả một cơn bão. Minh và Lan, vốn từ nơi khác đến thành phố này làm việc, sống một mình và không phải đối mặt trực tiếp với gia đình. Nhưng Phú thì khác. Anh sống cùng ba mẹ và em gái trong căn nhà nhỏ ở thành phố, một gia đình truyền thống với những giá trị khắc nghiệt mà anh biết sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh sau scandal đêm qua.
Thông Tin Gia Đình Phú
Ba Phú: Ông Nguyễn Văn Hùng, 55 tuổi. Ông là một người đàn ông nghiêm khắc, làm việc trong ngành xây dựng và luôn đặt nặng giá trị truyền thống gia đình.
Mẹ Phú: Bà Trần Thị Mai, 53 tuổi. Bà là một người nội trợ tận tụy, luôn lo lắng cho con cái và giữ gìn hình ảnh gia đình trước cộng đồng.
Em Gái Phú (Hạnh): Nguyễn Thị Hạnh, 22 tuổi. Hạnh là sinh viên đại học, tính cách mạnh mẽ và thẳng thắn, luôn quan tâm đến anh trai nhưng cũng không ngại chỉ trích khi cần thiết.
Tại Nhà Phú
Căn nhà của Phú nằm trong một con phố yên tĩnh, nhưng hôm nay, không khí trong nhà lại đầy căng thẳng. Khi Phú bước vào, ba, mẹ và em gái anh đã ngồi chờ sẵn trong phòng khách. Gương mặt họ lộ rõ sự lo lắng, thất vọng, và cả một chút tức giận. Phú cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhưng anh biết mình không thể trốn tránh.
Ba Phú, với giọng nói trầm nhưng đầy uy quyền, lên tiếng đầu tiên: "Phú, con ngồi xuống đây. Chúng ta cần nói chuyện."
Phú từ từ ngồi xuống ghế, cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của ba mẹ. "Ba, mẹ, em... con xin lỗi," anh nói, giọng nói nhỏ dần. "Con không ngờ chuyện này lại đi xa đến vậy."
Mẹ Phú, với giọng nói run rẩy và đầy cảm xúc, lên tiếng: "Phú, con có biết chúng ta đã xấu hổ như thế nào không? Video đó, nó đang lan truyền khắp nơi! Người ta đang nói gì về con, về gia đình chúng ta? Mẹ không thể tin được con lại làm chuyện như vậy."
Em gái Phú, Hạnh, nhìn anh trai với ánh mắt vừa tức giận vừa lo lắng. "Anh ơi, sao anh có thể làm chuyện như vậy? Giữa công viên, trước bao nhiêu người? Anh có nghĩ đến gia đình không? Anh có nghĩ đến tương lai của mình không?"
Phú cố gắng giải thích, nhưng giọng nói của anh đầy căng thẳng: "Em, ba, mẹ, con không định để chuyện này xảy ra. Đó là một khoảnh khắc mất kiểm soát, nhưng con không hối hận vì nó đã xảy ra giữa những người đồng thuận. Chúng con không làm gì sai trái, chỉ là... chúng con đã không nghĩ đến hậu quả."
Ba Phú đập tay xuống bàn, giọng nói gay gắt: "Đồng thuận hay không, đó không phải là cái cớ! Con làm như vậy, cả gia đình này bị mang tiếng. Người ta đang cười nhạo chúng ta! Con có biết điều đó không?"
Mẹ Phú không kìm được nước mắt. "Phú, con là niềm tự hào của mẹ, nhưng giờ đây... mẹ không biết phải đối mặt với hàng xóm, bạn bè như thế nào. Mẹ lo lắng cho con quá."
Hạnh, dù tức giận, vẫn thể hiện sự quan tâm đến anh trai. "Anh có nghĩ đến tương lai của anh không? Công việc, bạn bè, tất cả đều sẽ bị ảnh hưởng. Anh định làm gì đây?"
Phú cúi đầu, giọng nói nhỏ dần: "Con đang cố gắng thuê luật sư để xử lý chuyện này. Con sẽ làm hết sức để giảm thiểu tác động. Nhưng con không thể phủ nhận điều con đã làm, vì đó là một phần của con. Con chỉ mong ba mẹ và em hiểu rằng, dù sao đi nữa, con vẫn là con của ba mẹ, và con sẽ cố gắng sửa sai."
Cuộc trò chuyện kéo dài, đầy căng thẳng và nước mắt. Ba mẹ Phú thất vọng, nhưng cũng lo lắng cho tương lai của con trai. Hạnh, dù tức giận, vẫn thể hiện sự quan tâm đến anh trai. Phú, dù bị chỉ trích, vẫn cố gắng giải thích và cam kết sẽ sửa sai.
Sau cuộc gặp gỡ đầy cảm xúc này, Phú cảm thấy nặng nề hơn bao giờ hết. Anh biết rằng hành động của mình không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn đến cả gia đình. Tuy nhiên, anh cũng nhận ra rằng mình cần phải đối mặt và chịu trách nhiệm, dù điều đó có khó khăn đến đâu. Anh hiểu rằng, dù thế nào đi nữa, gia đình vẫn là nơi anh có thể tìm thấy sự ủng hộ và yêu thương, dù trong những khoảnh khắc khó khăn nhất.