Mất kiểm soát

Bất kể hình dáng có phù hợp hay không, đám thuộc hạ của Heshana quả thực được tạo hình như vậy. Hơn nữa, có vẻ như bản thân Heshana rất tự tin vào lực lượng tinh nhuệ của mình. Dưới mệnh lệnh của ả, một đám vampire mặc pháp y màu đen tiến lên, tay nâng các loại đồ vật thần thánh hình thù kỳ quái, hắt chất lỏng lóng lánh màu trắng bạc lên súng tiểu liên, đương nhiên không thể thiếu bom. Bọn chúng ngâm nga chú ngữ cổ quái, toàn bộ nghi thức có bóng dáng Cơ đốc giáo, nhưng lại có chút khác biệt, có lẽ đây là nghi thức chúc phúc cổ đại, hoặc có thể là đám bệnh thần kinh này tự nghiên cứu ra. Nghi thức thần thánh sinh ra lực lượng khu ma khiến đám vampire này có một lớp bảo vệ mỏng manh, nhưng sự bỏng rát đó chẳng là gì so với những chiến sĩ kia, họ có thể duy trì mấy giờ chiến đấu như vậy, và giờ mới chỉ là bắt đầu.

"Đây chính là vương bài ta mới gây dựng gần đây," Heshana đắc ý, nụ cười trên mặt gần như dữ tợn, "Bemoss có lẽ may mắn, tháng trước ta không đàm phán được với đám bên Trung Đông."

"Ngươi trữ những thứ này làm gì?" Jean trừng mắt nhìn Heshana, "Ngươi muốn hủy cả tòa thành phố sao? Hay là muốn..."

"Đừng khẩn trương như vậy, những thứ này còn chưa đến mức hủy diệt cả thành phố, mà cũng không phải chuẩn bị để đối phó ngươi," Heshana cười hì hì nhìn Jean, "Đương nhiên, ta thừa nhận đôi khi cũng nghĩ vậy... Nhưng chủ yếu vẫn là để tự bảo vệ mình. Ta biết gia tộc ta trong thành phố này không được chào đón, ở đây toàn người bảo thủ, đám lão già mục ruỗng kia chưa bao giờ thực sự tôn trọng Huyết tộc, thậm chí cả những người có 'huyết mạch chính thống'. Ta biết có người sau lưng gọi Gia tộc Heshana là nhà giàu mới nổi, gia tộc cống rãnh, đám ăn mày mặc đồ hoa lệ. Bọn họ không dám nói ra, nhưng sau lưng không biết nói bao nhiêu lần rồi, nên ta phải đảm bảo lúc nào ta cũng có khả năng trị đám đó."

Heshana cười ha ha, chỉ vào đội ngũ của mình: "Những người này đều được huấn luyện chính thống, lúc chiến tranh ta cho họ mang theo chút đồ chơi của loài người. Người trong thành phố này có lẽ may mắn, một trăm năm gần đây không ai khiêu khích Gia tộc Heshana, cho đến tận hôm nay."

Jean xanh mặt, cảm thấy khó thở, anh nhận ra sự đáng sợ của cô nàng vampire trước mặt: không phải thực lực, cũng không phải sự bốc đồng, mà là những ý tưởng điên rồ.

... Dù sao thì những lão già trong nơi ẩn náu đã hoàn toàn thất bại, kể cả chính anh.

Thế là Jean Lucas thở dài, dang hai tay: "Được rồi. Ta cũng may mắn vì không đánh nhau với ngươi, nhưng những thứ này có hiệu quả sát thương thế nào đối với dị loại? Ngươi thử nghiệm chưa?"

"Đương nhiên," Heshana chỉ vào đám binh lính, "Loài người thật sự là một chủng tộc đáng để chúng ta vừa sợ hãi vừa thán phục. Bản thân họ rất yếu, nhưng cũng chính vì vậy, họ có thể ôm thái độ điên cuồng để nghiên cứu hỏa lực. Chỉ có như vậy họ mới có thể sinh tồn được. Hỏa diễm và thuốc súng, những thứ họ chế tạo đã vượt qua không ít dị loại. Điểm yếu duy nhất là uy lực phá ma chưa đủ. Đạn thường đối với dị loại quả thật có thể gây sát thương, nhưng thường thì thân thể được ma hóa hoặc ma pháp đặc thù sẽ triệt tiêu một phần lớn uy lực. Cho nên ta đã nghĩ ra biện pháp phụ ma pháp cho vũ khí này: hắt Thánh Thủy lên vũ khí, khắc phù văn lên viên đạn, thậm chí dùng bạch ngân được chúc phúc để chế tạo tâm đạn. Hiệu quả vẫn còn thấp, nhưng ta tin, những món đồ chơi này đủ cho đám Ảnh Ma thoải mái một hồi đấy."

Mỗi một vũ khí ở đây không chỉ đơn thuần là vũ khí khoa học kỹ thuật, từ trong ra ngoài chúng đều được cải tạo chuyên môn để đối phó với lớp phòng hộ ma pháp, nên có đủ năng lực phá ma. Bản thân vũ khí đã chứa phù văn và chất liệu thần thánh, mà trước khi ra chiến trường chúng còn được hắt thêm Thánh Thủy. Hác Nhân tin rằng những thứ này ít nhất cũng phải đạt cấp {đồ lam}, thần thánh thuộc tính +10, tỉ lệ phá giáp +15, trúng mục tiêu +100...

Jean nhìn Heshana: "... Việc này cần cải tạo trên quy mô lớn, không thể trực tiếp mua được. Rốt cuộc ngươi làm thế nào vậy?"

Heshana cười: "Ta đâu có ngốc mà nói cho ngươi biết – tự đoán đi thôi. Đây là cơ mật."

Jean gãi mũi, ngượng ngùng cười. Lily cuối cùng cũng kịp phản ứng, thán phục: "Những thứ này tốn bao nhiêu tiền vậy..."

"Trả tiền không khó," Heshana nhún vai, "Gia tộc ta chưa bao giờ sống xa xỉ như 'phái chính thống'. Ngay cả yến tiệc chúng ta cũng rất ít khi tổ chức. Tiền tiết kiệm đều dồn hết vào súng ống đạn dược rồi. Hiện tại trong kho còn chất đống xe tăng từ Thế chiến thứ hai... À đúng rồi, còn có chúng nữa! Elton! Đi đem pháo ra! Thông nòng!"

Một vampire đứng ra can ngăn Heshana: "Nữ chủ nhân... Thánh Thủy không thể dùng như thế được, không đủ đâu!"

Heshana có vẻ đã bình tĩnh lại, sờ cằm suy nghĩ: "À, quên mất... Không đúng, bắn một phát cũng được, cho cả tòa thành náo nhiệt..."

Vivian cuối cùng không thể nhịn được nữa, vỗ đầu Heshana: "Điên cũng có giới hạn thôi!"

Trước khi nghi thức chúc phúc hoàn thành, bộ đội của Heshana đã gào thét xông lên bầu trời, trong giây lát đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Những vampire này vác theo các loại vũ khí hạng nặng đến kinh người, cứ thế bay đi (chủ yếu là cái đống hàng đạn nặng nửa tấn kia thật sự quá sức tưởng tượng), nên khi bay còn phải tăng thêm ma pháp phụ trợ. Trước khi hiệu quả ma pháp chấm dứt, họ đã đến được nhà Bemoss, sau đó lao xuống giao chiến.

Heshana giải thích nhanh chóng chiến thuật của họ: "Tóm lại, đầu tiên ném lựu đạn để phá vỡ lớp phòng hộ trên không, sau đó dùng RPG dọn dẹp những phòng hộ còn lại, cố gắng bảo vệ Thánh Thủy khỏi bị phá hủy trên không trung. Mỗi người mang theo hai bình nước suối Thánh Thủy, thứ này khi tiếp xúc với năng lượng Ám Ảnh sẽ bốc cháy. Lúc đó, đội đột kích sẽ dùng súng tiểu liên quét sạch. Nếu vẫn còn kháng cự thì xông lên chém, vừa chém vừa phóng hỏa. Như vậy, dù không đánh bại được chúng, cũng có thể thiêu rụi gia tộc Bemoss. Ta còn phái người đi oanh tạc phần mộ tổ tiên và nhà thờ cúng của chúng. Dám tính kế cả Vivian đại nhân, vậy thì đừng trách ta đào cả mồ mả tổ tiên nhà hắn lên..."

Những người nghe toát mồ hôi lạnh. Lily kéo tay áo Vivian: "Đều tại ngươi năm đó không dạy dỗ cẩn thận... Nhìn xem nó thiếu thốn tình thương đến mức phản nghịch thế này..."

Chiến sự đã lan rộng ra toàn thành phố.

Không có đàm phán, không có thương lượng, Ảnh Ma công khai khiêu khích, gia tộc vampire cũng đáp trả. Đây là phương châm hành động của dị loại: Đã đánh là đánh, bọn họ không nói chuyện hòa bình như loài người. Hác Nhân và những người khác cũng mơ hồ bị cuốn vào cuộc chiến này, cùng Heshana lao tới lãnh địa của gia tộc Bemoss. Còn chưa đến khu vực giao tranh, họ đã nghe thấy tiếng nổ lớn.

Jean đã tách ra để trở về lãnh đạo gia tộc Lucas. Hiện tại, gia tộc Lucas đã giao chiến, phía đông bắc có thể thấy một mảng đỏ thẫm, đó là chiến trường của gia tộc Lucas.

Ánh lửa phương xa chiếm gần nửa bầu trời, thiêu đốt thành phố. Giai đoạn oanh kích trên không đã kết thúc, hiện tại có lẽ đang dùng RPG. Nhưng Heshana nghiêng tai lắng nghe âm thanh từ nơi khác, đột nhiên nghi hoặc: "Không đúng... Tiếng động hình như không phải từ chỗ Jean."

Ngày càng có nhiều tiếng giao tranh vọng đến, bao gồm cả những gia tộc nhỏ muốn thoát khỏi cuộc chiến này. Ánh lửa bùng lên dữ dội hơn, tình hình rõ ràng không bình thường.

Bộ đàm của Heshana vang lên một giọng nói hoảng hốt: "Nữ chủ nhân! Thợ săn ma cà rồng! Thợ săn ma cà rồng đánh vào rồi!!"