Cái này đều số 3

Vương tọa bên trên "Itzhaks" không biểu hiện ra điều gì bất thường, nhưng việc hắn vội vàng kết thúc cuộc gặp mặt khiến Hách Nhân nhận ra đối phương có vấn đề.

Đoàn người rời khỏi vương tọa, được một ác ma cao cấp dẫn đến nơi nghỉ ngơi. Trên đường đi, mọi người im lặng cho đến khi đến phòng dành cho khách. Ác ma dẫn đường rất khách khí gật đầu với Hách Nhân: "Đây là phòng nghỉ thiết kế cho loài người, hy vọng các vị ở quen."

Sau đó, ác ma ngước nhìn Lily: "Vị khuyển này... Chúng tôi có chuồng riêng cho Địa ngục khuyển, cần cung cấp thịt tươi hay gì khác không? Mà hình dáng này... có vẻ không phải Địa ngục khuyển? Nó có đánh nhau với Địa ngục khuyển không?"

Lily lập tức nhe răng, cúi đầu đe dọa "Ô ô" - nhưng đối phương không hiểu.

Hách Nhân xoa miệng Lily: "Không cần phiền phức, chỉ cần chỗ đất trống, nó có thể biến thành người. Đừng hỏi nguyên lý, Ma Vương thành còn chui ra từ Phong Bạo Không Gian được, cái gì mà không thể!"

Ác ma ngớ người nhìn Lily, rồi bối rối nhìn La Nina: "Vậy Đại Hiền Giả vẫn ở phòng cũ..."

"Không, ta ở cùng họ," La Nina xua tay, "Chúng ta có việc cần bàn. Ngươi cứ làm việc của mình đi."

Khi ác ma dẫn Lily và Vivian (người phụ trách chăm sóc Lily khi biến hình) đi, Hách Nhân vội vào phòng. Mọi người ngạc nhiên vì phòng khác hẳn kiến trúc Ma Vương thành: tường và sàn màu xám trắng, đồ đạc gỗ phong cách loài người, thậm chí có giá sách đầy sách nhân loại. Căn phòng hình chữ nhật rộng rãi được thiết kế theo phong cách loài người, khiến Hách Nhân ngạc nhiên: "Thành này cái gì cũng có... Lúc nãy nhìn từ dưới, ta cứ tưởng nó như pháo đài băng, không có chỗ 'ở được'!"

Itzhaks cười: "Ngươi nói vậy... Thành ta có cả người lùn, tinh linh, thú nhân, mỗi chủng tộc một khu. Ngươi tưởng ta kêu gọi đại đoàn kết thế giới chỉ là khẩu hiệu thôi à?"

"Nói thật, thành trì của ngươi lợi hại thật đấy, lại còn bay được nữa," Hách Nhân tỏ vẻ vui mừng phục tùng trước sự bá đạo của Ma Vương thành. Tòa thành thị này quá mạnh mẽ và phong cách—chủ yếu là phong cách—vượt xa sức tưởng tượng của hắn, "Thảo nào năm xưa cả thế giới hợp sức mới miễn cưỡng đánh thắng được ngươi, ngươi đây là dùng khoa học kỹ thuật tinh túy trên trời để đối đầu với Trái Đất à!"

Itzhaks nghe đến đây thì trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ nghi hoặc: "Ngươi đừng nhắc mới nhớ, ta cũng thấy kỳ lạ đây: hệ thống lơ lửng của Vương thành khi nào thì dùng được vậy?"

"Hả?" Nam Cung Ngũ Nguyệt nhướng mày: "Tòa thành này vốn dĩ không dùng được hệ thống lơ lửng à?"

"Không dùng được, mặc dù rất nhiều năm trước ta đã dựa trên tư liệu tiểu lão đầu để lại mà thiết kế cải tạo nền móng thành thị. Nhưng vì không có cách nào giải quyết động cơ chủ chốt, nên kế hoạch thành phố lơ lửng đến cuối cùng cũng chỉ là cái thùng rỗng," Itzhaks gãi đầu trọc, "Cho đến khi Ma Vương thành sụp đổ, động cơ của hệ thống lơ lửng vẫn trống không... Bọn họ tìm năng lượng từ đâu ra vậy?"

"Còn cả cái tên Itzhaks giả kia nữa..." Hách Nhân ngẩng đầu nhìn La Nina một chút, "Cô có thấy vấn đề gì không?"

"Nhìn bề ngoài thì không thấy gì, nhưng tôi cũng không dám nhìn trộm quá kỹ," La Nina cau mày, "Dù hắn chỉ có một phần mười sức mạnh của Vương, tôi mà tùy tiện nhìn trộm cũng không qua được mắt hắn đâu, nên vừa rồi tôi đã rất cẩn thận."

Hách Nhân khẽ gật đầu, đột nhiên lộ ra vẻ thần bí khó lường: "Không sao, có lẽ đầu cuối dữ liệu bên kia sẽ truyền đến thông tin gì đó."

"Đầu cuối dữ liệu?" Nam Cung Ngũ Nguyệt rất kinh ngạc. Đến lúc này cô mới để ý, cái "miếng lót vai" đầu cuối dữ liệu vẫn luôn nằm trên vai Hách Nhân từ khi rời khỏi đại sảnh vương tọa đã biến mất từ lúc nào không hay, "Chờ đã... Chẳng lẽ ngươi đã để nó lại đại sảnh vương tọa rồi? !"

Hách Nhân búng tay: "Đương nhiên, ta đây anh minh thần võ, liệu sự như thần—từ khi vào thành đã bắt đầu lên kế hoạch làm sao để giám thị tình hình của tên hàng giả kia. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là đầu cuối dữ liệu là phù hợp nhất mà không đau lòng."

Nam Cung Ngũ Nguyệt: "..."

"Khụ khụ, chỉ đùa thôi," Hách Nhân ho khan hai tiếng. Tiện tay lấy từ trong không gian tùy thân ra một cái máy chiếu 3D cỡ nhỏ đặt lên bàn, hình chiếu nhấp nháy vài lần. Trên đó hiện ra cảnh tượng đại sảnh vương tọa, hình ảnh được chụp từ một góc khuất không đáng chú ý bên cạnh vương tọa. Tên "Điên Ma Vương" không rõ lai lịch kia đang ngồi trên chiếc vương tọa to lớn trong đại sảnh, hơi nghiêng đầu như đang trầm tư, bất động như tượng đá, "Đầu cuối dữ liệu không phát ra bất kỳ khí tức nào, sau khi vào chế độ im lặng thì nó chẳng khác gì một miếng sắt vụn, dù là kẻ tỉ mỉ đến đâu cũng không thể phát hiện ra ở góc tường đại sảnh hai trăm mét vuông kia lại có thêm một miếng sắt bẹp dí đâu. Đầu cuối, tình hình bên ngươi thế nào?"

Hình ảnh lóe lên, giọng số liệu đầu cuối từ hình chiếu dụng cụ truyền đến: "Bản cơ đang tiếp tục giám sát... Ơ hay, cuối cùng cũng có thể dùng bản cơ làm chút việc chính! Thu thập tình báo chiến tranh, thẩm thấu tình báo, làm nhiệm vụ công nghệ cao! Đây mới là việc một cái số liệu đầu cuối nên làm, ngươi biết không hả?"

 "Được rồi, được rồi, ngươi cứ tiếp tục đi." Hách Nhân vội vàng xoa dịu để số liệu đầu cuối im miệng, trong lòng có chút cảm khái: Mục tiêu sống của cục gạch này xuống thấp quá rồi. Nhớ năm xưa nó còn đòi chỉ huy hạm đội càn quét tinh tế, giờ chỉ cần được làm camera ở góc tường cũng mãn nguyện. Quả nhiên, làm cục gạch lâu ngày dễ mất đi chí hướng, chắc chỉ cần dùng nó nện người vài lần, hay mỗi sáng sớm nó kêu báo thức thì nó sẽ thấy cuộc đời này không uổng phí mất...

 Lúc này, số liệu đầu cuối vẫn đang chăm chú giám thị tên Ma Vương giả mạo. Lily và Vivian cũng vừa về tới. Vivian liếc mắt đã nhận ra việc Hách Nhân đang làm: "Đang giám thị tên Ma Vương giả đó hả?"

 "Ừ, nếu là giả thì cũng nên lộ ra sơ hở chứ." Hách Nhân gật đầu, "Nhất là khi hắn vừa gặp La Nina xong, hắn chắc chắn biết La Nina sẽ sớm có cách khác để biết hắn là thật hay giả, nên lúc này hắn hẳn phải có hành động mới..."

 Số liệu đầu cuối đột nhiên ngắt lời Hách Nhân: "Thực tế là bản cơ đã nhìn chằm chằm vào hắn mười mấy phút rồi: Từ khi các ngươi rời đi, hắn vẫn ngồi yên một chỗ, không hề động đậy."

 "Hả?" Dù Lily ở hình dạng người, biểu cảm của cô vẫn khiến người ta liên tưởng đến đôi tai đang dựng lên, "Không hề nhúc nhích?"

 "Ừ, cứ ngồi như vậy, trông như hóa đá ấy." Số liệu đầu cuối lẩm bẩm, "Thần kỳ nhất là mắt hắn còn không chớp nữa kìa..."

 Nam Cung Ngũ Nguyệt nhìn Itzhaks với vẻ kỳ lạ: "Ông này nhập vai sâu quá rồi đấy."

 Itzhaks im lặng. Đúng lúc này, hình ảnh theo dõi của số liệu đầu cuối đột nhiên có biến!

 Cánh cửa đại sảnh vương tọa bị đẩy ra, một Lão Ác Ma chột mắt, da màu nâu xanh bước vào. Vừa vào nhà, việc đầu tiên Lão Ác Ma làm là cẩn thận nhìn quanh, rồi đóng và khóa kỹ cửa lại, sau đó mới tiến về phía vương tọa, trên tay bưng một cái đĩa đựng đồ ăn hình thù kỳ lạ.

 "Đây là quản gia Dharma của ta." Itzhaks đột nhiên nhíu mày, "Hắn tới đây làm gì?"

 Lúc này, trên hình ảnh theo dõi, ác ma quản gia đã đến trước vương tọa, bưng đĩa và khẽ hắng giọng. Tiếp theo là một cảnh tượng khiến ai nấy đều trợn mắt há mồm:

Cuối cùng thì "Itzhaks" trên vương tọa cũng có động tĩnh. Hắn hơi nhấc người lên, ngồi thẳng dậy, áo giáp trước ngực và da thịt đồng thời mở ra, để lộ một lớp cửa khoang hợp kim. Cửa khoang mở ra, một chiếc thang gấp được bắn ra, một thân ảnh nhỏ nhắn bò ra từ ngực "Itzhaks" theo chiếc thang đó!

 Thân ảnh nhỏ nhắn ấy có mái tóc dài vàng óng nổi bật, mặc một bộ âu phục đen xinh xắn. Nhìn qua, cô bé có dáng vẻ của một đứa trẻ loài người tám, chín tuổi, chiều cao chắc chưa đến một mét ba. Cô bé nhảy xuống thang, xoay người lại, để lộ một khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu, trên đầu hai bên tóc còn mọc ra một đôi sừng ác ma, thứ có thể coi là trang trí hoặc biểu hiện cho uy thế – điều này chứng minh cô bé thực sự có huyết thống ác ma.

 Cô bé ác ma chui ra từ "Itzhaks" nhanh chóng chạy đến trước mặt già Dharma, vớ lấy đĩa thức ăn và nhét đầy miệng, như thể đã đói bụng cả ngày. Vừa nhét, cô bé vừa ồn ào, nói không rõ tiếng: "Già Dharma thúc thúc, La Nina tỷ tỷ trở về rồi! Tỷ ấy bình an vô sự!"

 "Thuộc hạ biết, thuộc hạ biết. Xem ra mọi chuyện đang ngày càng phát triển theo hướng tốt đẹp," già Dharma khom người, từ trong ra ngoài đều mang vẻ già nua suy yếu mà người ta hiếm khi thấy ở ác ma, "Công chúa điện hạ, hôm nay ngài biểu hiện rất tốt, về sau cứ giữ như vậy thì sẽ không bị lộ tẩy đâu."

 Tiểu nữ hài dùng sức gật đầu: "Ừm ân, ta tự tay điều chỉnh đương nhiên không có vấn đề. Nhưng ba ba Số 3 trong khâu thao tác vẫn còn hơi phức tạp, điều khiển quá khó, chỉ có thể làm một vài động tác đơn giản, lúc lắc tạo dáng thôi. Với tình hình trễ thế này thì không thể tác chiến được, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề. Không biết khi nào thì ba ba số 4 có thể điều chỉnh xong máy nối liền trí óc."

 "Công chúa điện hạ xin yên tâm, có ngài cung cấp số liệu, lại thêm kỹ nghệ của các đại sư Ải nhân, sẽ không thành vấn đề."

 Hách Nhân đứng bên quan sát toàn bộ quá trình, biểu thị: ". . . Cái gì?"

 Itzhaks đập bàn một cái, cơ bắp trên mặt giật giật: "Elizabeth... Elizabeth!"