Phỉ Thúy kỷ niên kết thúc

Hách Nhân chưa từng nghe qua cái tên Liệt Ngân Tinh Vân, nhưng hắn tò mò vì sao Độ Nha 12345 lại đề nghị đem tinh cầu này đặt ở Biểu Thế Giới: "Đẩy Luyện Ngục lên chủ vũ trụ á? Đưa đến Mộng Vị Diện chẳng phải an toàn hơn sao?"

 "Nó đã du đãng ở Hiện Thực Chi Tường quá lâu rồi," Độ Nha 12345 giải thích, "Dù không hoàn toàn tiến vào vũ trụ của ngươi, nó đã chịu ảnh hưởng lớn ở biên giới thời không, như những dị loại trên Địa Cầu bây giờ. Nó không còn là một phần của Mộng Vị Diện nữa, cưỡng ép đưa nó về chỉ gây ra phản ứng bài xích mạnh."

 Hách Nhân vẫn lo lắng: "Đưa đến Biểu Thế Giới thì không sao chứ?"

 "Chắc chắn có ảnh hưởng. Theo ngươi nói, Luyện Ngục giờ là thứ nằm giữa Biểu Thế Giới và Mộng Vị Diện, đưa bên nào cũng không hợp. Nhưng Biểu Thế Giới trật tự ổn định hơn Mộng Vị Diện nhiều, lại có ta trấn giữ, cân nhắc kỹ thì đẩy Luyện Ngục vào Biểu Thế Giới an toàn hơn."

 Độ Nha 12345 nói xong, bổ sung: "Với lại Liệt Ngân Tinh Vân cũng là nơi đặc biệt, đợi ngươi đến ta sẽ giải thích cặn kẽ."

 Hách Nhân ồ một tiếng, vuốt tóc: "Nói nhiều vậy, ta còn chưa biết làm sao lôi mảnh vỡ không gian từ khe hẹp thời không ra, chẳng lẽ mở phi thuyền ra kéo?"

 "Ngươi tưởng đây là đi chợ kéo hàng à?" Độ Nha 12345 quát lớn, "Đại bộ phận thao tác ta làm ở đây, ta sẽ cho ngươi quyền hạn tín tiêu dẫn đạo. Ngoài ra, ta cho ngươi thêm yếu quyết thi hành công trình lớn kiểu này, ngươi về học thuộc, sau này có ích."

 Độ Nha 12345 dập máy, lát sau Số liệu đầu cuối báo nhận được văn kiện cơ mật từ cấp trên. Hách Nhân chờ mong mở yếu quyết có vẻ rất ngầu kia, ngay tại chỗ cảm thấy đầu óc trống rỗng, như bị hơn mười đạo thiên lôi đánh trúng.

 Trên đó chỉ có một hàng chữ: "Tin bà đây, được vĩnh sinh. Ngươi còn tưởng chuyện này có khẩu quyết à?"

 Hách Nhân: "..."

 Hắn cảm thấy mình nhịn không chửi thề trong tình huống này quả thực là mẫu mực tôn giáo, Giáo Hoàng điển hình, đương nhiên còn vì bóng ma tâm lý bị thần phạt.

 Lát sau, thông tin hữu dụng thật sự từ Độ Nha 12345 gửi tới. Hách Nhân xem qua, phát hiện không hiểu gì cả: Đây đều là lệnh cho máy chủ phi thuyền, lúc bóc không gian Luyện Ngục từ Hiện Thực Chi Tường mới cần dùng đến.

"Đi lấy Cự Quy Nham Thai đến đây." Hách Nhân vỗ vỗ vỏ bọc Số liệu đầu cuối, "Tiện thể đưa hết tài liệu này vào máy chủ. Chúng ta kéo viên tinh cầu này về không gian vũ trụ bình thường rồi bắt đầu xây dựng sau, như vậy cũng tiện hơn."

Số liệu đầu cuối vừa lẩm bẩm "Người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc để làm" vừa biến mất khỏi tầm mắt Hách Nhân. Những người khác không ở lại lâu trong thành phố dưới lòng đất. Vivian và Gragon giao phó một vài việc rồi mọi người cùng nhau trở về mặt đất.

Họ đã ở thế giới dưới lòng đất trọn một ngày một đêm. Lúc từ Kim Tự Tháp trở về Dora Searle, họ đón những tia nắng ban mai đầu tiên. Đám mây nhạt nhòa chiếu rọi khắp đại thảo nguyên, dát lên thành phố Cự Thạch Thành cổ kính một lớp áo choàng quang ảnh như ảo mộng. Vivian dựa vào một khối gạch đá khổng lồ khác của Kim Tự Tháp, như có điều suy nghĩ nhìn đỉnh đá đen phía sau tầng mây, tựa hồ đang sắp xếp lại ký ức, hoặc suy tư về tương lai của viên tinh cầu này. Lily đứng cách nàng không xa, vừa vô thức khẽ đong đưa cái đuôi, vừa không chớp mắt nhìn Vivian.

Vivian bị con Husky này nhìn chằm chằm đến khó chịu: "Ngươi nhìn cái gì đấy? Sao các ngươi cứ nhìn chằm chằm ta vậy?"

Lily vẻ mặt thành thật gật đầu: "Ta xem ngươi có đột nhiên phân ra làm hai không..."

Vivian vỗ một phát vào đầu Lily: "Đồ thần kinh!"

Nam Cung Ngũ Nguyệt không biết nghĩ gì, nàng lung lay thân thể, kèm theo tiếng nước chảy soạt một tiếng, đột nhiên biến thành hai đoàn Slime nhỏ lấp lánh, sau đó vui mừng kêu la: "Ấy, các ngươi xem này, ta đột nhiên học được phân thân rồi! Ta học được phân thân rồi!"

Hách Nhân vốn cũng đang cùng Vivian suy nghĩ về nhân sinh, lập tức giật mình bởi vị khách trọ thần kinh này: "Chờ đã! Ngũ Nguyệt, ngươi làm thế nào vậy?"

Hai đoàn Slime biến thành hình dáng Ngũ Nguyệt, nhưng nhỏ đi một nửa: "Linh cảm! Ta có linh cảm từ Vivian! Ta đột nhiên nghĩ đến nước vô định hình, đến Vivian còn có thể phân thân, vì sao ta lại không thể?"

Sau khi hình thể giảm đi một nửa, giọng nói của cô nương này dường như cũng biến thành giọng trẻ con.

Trong lúc Hách Nhân trợn mắt há mồm, Nam Cung Tam Bát lại cảm thấy hứng thú với năng lực thần kỳ của muội muội. Hắn xông tới tò mò hỏi: "Vậy còn có thể phân liệt nữa không?"

Ngũ Nguyệt nghĩ nghĩ, ra sức hít một hơi, ngay tại chỗ "Phanh" một tiếng nổ tung. Mọi người chỉ thấy đầy trời bọt nước bay bay, một giây sau đã bị mini Slime và mini Ngũ Nguyệt bao vây, chí ít hơn 100 nhân ngư nhỏ hơn cả Đậu Đậu đang nhảy nhót khắp đồng cỏ: "Hay quá đi! Hay quá đi!"

Lily kinh ngạc, không nhịn được hùa theo: "Còn có thể phân thân nữa cơ à?"

Đầy đất Ngũ Nguyệt mini như cá tươi vừa đổ ra từ lưới, nhảy nhót khắp nơi, ồn ào: "Thử đi, thử đi..."

Hách Nhân thấy cảnh này, vội ngăn lại: "Đủ nhỏ rồi, đủ nhỏ rồi! Ngươi mà phân liệt nữa là ngấm hết xuống đất đấy!"

Heshana và hai người kia vốn đang mệt mỏi, ngồi nghỉ ngơi. Sau chuyến mạo hiểm siêu thực này, họ cần phải xây dựng lại thế giới quan. Nhưng chưa xây xong được một nửa thì đã bị đám Hách Nhân dọa cho giật mình. Heshana trợn mắt: "Đám người này bị làm sao thế!"

Vivian thở dài, bất lực: "Ta quen rồi. Chịu thôi, ngươi không biết não của bọn họ làm bằng cái gì đâu, ở nhà họ cũng thế cả. Không sao đâu, họ náo một lúc là thôi."

Ngũ Nguyệt làm ầm ĩ một trận cũng coi như giúp mọi người xả stress. Đến khi cẩu muội tử và cá muội tử đều chơi chán, Hách Nhân mới dẫn mọi người về trụ sở Phong Chi Bộ Tộc. Trưởng lão Gotha Ruger đã biết tin thế giới dưới đất xảy ra biến cố lớn từ Gesell và Bonia. Ông dẫn theo vài chiến sĩ bộ tộc ra đón. Vivian nhân cơ hội này bảo Gotha Ruger triệu tập tất cả trưởng lão, chiến sĩ, thánh nữ, tế sư và những nhân vật quan trọng trong bộ tộc, vì nàng có chuyện muốn tuyên bố.

Gotha Ruger linh cảm được chuyện động trời sắp xảy ra, vội vàng triệu tập hết thảy thành viên quan trọng đến lều lớn. Rất nhanh, hơn hai mươi thành viên đức cao vọng trọng của Phong Chi Bộ Tộc đã tụ tập trước mặt Hách Nhân. Họ cung kính hành lễ chào Vivian, rồi hồi hộp chờ đợi "Thần dụ".

Vivian nhìn những thành viên bộ lạc, bỗng không biết phải giải thích thế nào cho họ về những biến đổi sắp xảy ra trên thế giới này. Văn minh của họ đã suy yếu hoàn toàn, đến nay họ thậm chí còn mất khái niệm về "tinh cầu", không biết Nhật Nguyệt Tinh thần là gì, mà chỉ thấy những chữ đó trong cổ thư.

Sau một hồi suy nghĩ, nàng bỏ qua hết những giải thích phức tạp và phổ cập khoa học đã nghĩ trước đó, tóm gọn lại:

"Kỷ nguyên Phỉ Thúy kết thúc, chẳng bao lâu nữa thế giới này sẽ trở lại thời đại mặt trời."

Sau đó, cả hiện trường chìm trong im lặng.

Các thành viên bộ lạc hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của những lời này, hoặc là họ hiểu từng chữ, nhưng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

"Ngài nói, bầu trời sẽ mở ra lần nữa?" Cuối cùng Gotha Ruger cũng nghĩ ra, "Ngài muốn thả mặt trời ra sao?"

"Không phải phóng xuất, mà là di chuyển toàn bộ 'Thế giới' đến gần một mặt trời mới," Vivian khó chịu giải thích. "Còn việc mở ra bầu trời... Đó là một kế hoạch, nhưng chắc chắn sẽ được thực hiện."

Nàng nói rồi liếc nhìn Hách Nhân, hắn gật đầu với nàng, ý nói cơ bản là như vậy.

Gotha Ruger nghe xong chậm rãi vuốt râu, ánh mắt lóe lên vẻ thông minh, nhưng thực ra không hiểu gì cả.

Hách Nhân biết trước kết quả này, hắn cười vỗ tay: "Dù sao, quá trình cụ thể các ngươi không cần quản, những việc đang xảy ra không cần các ngươi phải hiểu. Chỉ thị cho các ngươi chỉ có ba điều: Thứ nhất, phái sứ giả, đem lời Nữ Thần Vivian vừa nói, không sai một chữ, nói lại với các bộ tộc khác. Ta sẽ chuẩn bị phương tiện giao thông cho các ngươi. Thứ hai, tiện thể thông báo cho các tộc khác hủy bỏ nghi thức xông hương cho trẻ sơ sinh."

Hách Nhân vừa dứt lời, hiện trường im lặng một hồi. Vivian không nhịn được huých vào tay hắn: "Còn điều thứ ba đâu?"

Hách Nhân ngẩn người: "Ta vừa nói có ba điều à?"

Vivian ôm đầu, thở dài đau khổ, đứng lên tổng kết: "Điều thứ ba là mọi người giữ bình tĩnh, chờ lệnh mới. Hết rồi, giải tán, sau đó dẫn sứ giả được chọn đến đây."