Cách giải quyết

Không ai ngờ rằng, cuối hành lang tăm tối lại dẫn đến một gian sảnh đường tế đàn lộng lẫy như thế. Hách Nhân càng không ngờ rằng, ở nơi tận cùng này, anh lại được chứng kiến Thái Dương Luân Bàn – Thần Khí của Sáng Thế Nữ Thần, mà diện mạo thật sự của nó lại chính là Hoàng Kim Viên Bàn, bộ phận mấu chốt của động cơ sáng thế!

Hoàng Kim Viên Bàn được đặt trên một tế đàn lớn, lơ lửng giữa không trung và xoay chầm chậm nhờ sức mạnh ma thuật thần bí. Từ rìa tế đàn đến cuối đại sảnh, đâu đâu cũng thấy hoa văn và phù điêu tinh xảo, mô tả một phần cảnh tượng thời Thượng Cổ, bao gồm hình tượng của người Tana, các vị thần Hy Lạp, Ai Cập và một số "thần linh" cổ đại khác.

Toàn bộ đại sảnh được xây bằng ngọc thạch trắng muốt, điểm xuyết những vật liệu kim loại nghi là vàng. Ánh sáng liên tục tỏa ra từ những vật liệu lộng lẫy này, và theo mỗi vòng xoay của Hoàng Kim Viên Bàn, tất cả phù văn và đường chỉ vàng đều nhấp nháy như đang hô hấp. Rõ ràng, nơi này có một hệ thống, và nó vẫn còn đang vận hành.

Sự rực rỡ và huy hoàng của nơi này khiến người ta gần như quên mất những hành lang tối tăm bên ngoài, nhưng năng lượng tiêu cực mạnh mẽ tỏa ra từ Hoàng Kim Viên Bàn liên tục nhắc nhở những kẻ xâm nhập về sự nguy hiểm.

Đúng vậy, năng lượng tiêu cực vẫn tràn ngập không khí, mang theo khí tức phá hoại tương tự như bên ngoài hành lang, dù nơi này được trấn áp bằng nhiều đồ vật tráng lệ. Hách Nhân nhận thấy ngay trạng thái quỷ dị của Hoàng Kim Viên Bàn: nó rõ ràng đã bị ô nhiễm. Ở nửa dưới của Viên Bàn có một mảng vật chất đen tối đục ngầu, những thứ đen kịt không thể phân biệt chi tiết nhỏ giọt xuống, rơi vào một lỗ khảm dưới đáy tế đàn, rồi lan rộng ra theo các mạch ma lực và phù văn Letta xung quanh.

Vật chất đen chảy từ trên tế đàn xuống, từng chút một ăn mòn các phù điêu và phù văn trong đại sảnh. Ranh giới của vùng ô nhiễm liên tục thay đổi, nhưng rõ ràng đang chiếm ưu thế.

Sảnh đường tế đàn tráng lệ này tràn ngập khí tức hỗn loạn dữ dội, hai loại lực lượng đối lập nhau đang xung đột kịch liệt. Mắt thường không thể quan sát, nhưng những người khác, ngoại trừ Vivian, đều có thể cảm nhận được điều này.

"Đây là cái gì..." Hasselblad run rẩy nhìn những thứ như nước bẩn không ngừng rơi từ Viên Bàn xuống trận thức phù văn, "Đây là... vật chất? Hay là thứ gì khác?"

Hách Nhân cúi đầu nhìn cánh tay mình, lá chắn "Độ Nha 12345 chúc phúc lão nương bảo kê ngươi" vẫn còn nguyên vẹn. Lá chắn này, nhờ vào ý chí của Chân Thần, đã ngăn cản khí tức phá hoại lan tỏa trong đại sảnh. Nhờ vậy, anh yên tâm hơn và mạnh dạn tiến về tế đàn giữa đại sảnh.

"Cẩn thận!" Vivian vội vã nhắc nhở từ phía sau.

Hách Nhân giơ tay ra hiệu đã biết, dừng lại cách tế đàn nửa mét. Anh lấy Số liệu đầu cuối, kết nối tinh thần của mình với nó: "Quét hình dòng chảy năng lượng của Viên Bàn."

Số liệu đầu cuối phát ra ánh sáng xanh bao phủ lên Hoàng Kim Viên Bàn. Trong tầm mắt Hách Nhân, một góc nhìn khác hiện ra, cung cấp thêm thông tin. Anh thấy Hoàng Kim Viên Bàn rực rỡ như mặt trời, tỏa ánh sáng huy hoàng.

Nhưng nửa dưới của nó lại có xung đột năng lượng rõ rệt. Vô số đường nét nhỏ li ti, giống như xúc tu, khuếch tán ra từ những vật chất đen đúa như nước bẩn, không ngừng nhúc nhích trong hệ thống năng lượng của Hoàng Kim Viên Bàn. Những ô nhiễm này không hòa nhập với Viên Bàn mà bám vào, liên tục "tranh đoạt" năng lượng với hệ thống của nó.

Có lẽ do thời gian tiếp xúc quá lâu, cả hai thẩm thấu lẫn nhau, vướng víu như mạng nhện, gần như không thể tách rời.

"Những thứ màu đen này là vật chất từ bên ngoài xâm nhập, gây ô nhiễm Viên Bàn," Hách Nhân thông báo phát hiện của mình. "Nhưng có thể do thời gian quá dài mà biến dị, không nhận ra bản chất ban đầu của chúng."

Hasselblad quan sát những phù văn và trận thức xung quanh tế đàn. Dù không phải thuật thức mà Liệp Ma Nhân biết, nhưng với kinh nghiệm của một thợ săn lão luyện, Hasselblad am hiểu mọi huyền bí ma pháp trên thế giới: "Thuật thức kiểu Letta, cùng một số biến thể của thần hệ Ai Cập. Toàn bộ đại sảnh này là một trận pháp ma pháp lập thể, liên tục thanh lọc những thứ màu đen chảy ra từ Viên Bàn."

Vivian hỏi: "Có thanh lọc được không?"

"Nếu thanh lọc được thì đã không ô nhiễm đến mức này," Hasselblad chỉ vào những chất đen chậm rãi chảy trên bề mặt tế đàn. "Ngay khi chúng tràn ra khỏi các khe nứt của tế đàn, ma pháp trong đại sảnh gần như thất bại. Hiện tại, những phù văn này chỉ đang cố gắng tự vệ. Phần không thanh lọc được sẽ tràn ra ngoài qua cửa lớn, biến thành loại khí tức hủy diệt mà chúng ta đã cảm nhận trước đó."

"Đồng thời có lẽ cũng biến thành Hỗn Độn Chi Ảnh," Itzhak lẩm bẩm, vuốt cằm. "Xem ra Hỗn Độn Chi Ảnh và khí tức hủy diệt chỉ là những biến thể kém hơn một bậc. Những thứ chảy ra từ Viên Bàn mới là nguồn gốc của ô nhiễm."

Tác giả: Convert by: Ryuukun

Hách Nhân đứng lên, rời xa tế đàn một chút rồi nhìn Vivian: "Nói lại, bây giờ cô có cảm giác được khí tức từ Viên Bàn thoát ra không?"

Vivian cau mày cảm nhận rồi lắc đầu ái ngại: "Vẫn không có cảm giác gì."

"Chuyện này rốt cuộc là sao?" Hasselblad mơ hồ cảm thấy Hách Nhân biết điều gì đó, "Vì sao cô ấy không cảm nhận được?"

"Bởi vì cô ấy có liên hệ sâu xa với Viên Bàn," Hách Nhân không thể giải thích cặn kẽ, chỉ có thể nói qua loa, "Hiện tại quan trọng là làm sao giải quyết đám đồ đen này."

Itzhak và Hasselblad cùng nhìn Vivian, cô ấy hẳn là mấu chốt để giải quyết mọi vấn đề, ít nhất cô ấy đã cho thấy khả năng hoàn toàn miễn nhiễm với khí tức của Viên Bàn. Có lẽ mấy ngàn năm trước, các vị thần linh dị loại kia đã mượn sức mạnh này của Vivian để phong ấn Viên Bàn.

"Hay là... tôi chạm vào nó thử xem?" Vivian thấy mọi người đều nhìn mình, bèn ngập ngừng đề nghị, "Tôi không thấy thứ này có gì nguy hiểm, chỉ là nhìn hơi ghê tởm thôi."

Hasselblad ngẩn người, đảo mắt nhìn Hách Nhân và Vivian: "Chờ đã, đây là kế hoạch của các anh?!"

"Kế hoạch vốn là tùy cơ ứng biến mà," Hách Nhân bất lực buông tay, "Ban đầu ai biết tình huống lại phức tạp thế này. Nhưng tôi không đồng ý với ý định của Vivian, quá nguy hiểm, chi bằng tôi lại giáng thần một lần nữa..."

Hách Nhân chưa dứt lời thì Số Liệu Đầu Cuối đã bay ra dội nước lạnh: "Tốt nhất đừng có lần thứ hai, sức mạnh Chân Thần không phải trò đùa, không gian này không phải vũ trụ thật, chỉ là dị không gian nhân tạo, không chịu nổi lần thứ hai thần uy giáng lâm."

Hách Nhân nghe vậy đành từ bỏ ý định đơn giản này, rồi cố gắng nghĩ cách giải quyết khác.

Lúc này Vivian đột nhiên lẩm bẩm: "Nhất định phải dùng cách phong ấn cũ sao? Sao không đổi cách suy nghĩ?"

"Đổi cách suy nghĩ?" Hách Nhân khẽ giật mình, lập tức nắm bắt ý tưởng lóe lên, nhìn quanh đại sảnh rồi nảy ra kế hoạch: "Đúng rồi, nhốt Viên Bàn vào rương bảo đảm xem có được không?"

"Rồi thu vào không gian tùy thân của anh?" Vivian giật mình trước ý nghĩ của Hách Nhân, "Đây là tự tìm đường chết, khác nào mang bom hẹn giờ trong túi quần? Mà còn đang cháy!"

"Thì phải cho vào rương bảo đảm chứ," Hách Nhân vừa nói vừa huých Số Liệu Đầu Cuối, "Cậu kiểm tra xem loại rương bảo đảm nào ngăn được ô nhiễm từ Viên Bàn."

Số liệu đầu cuối không hề chậm trễ, bay đến bên cạnh Hoàng Kim Viên Bàn và bắt đầu cẩn thận kiểm tra, đồng thời sử dụng các loại năng lượng để dò xét những vật chất ô nhiễm màu đen "chảy" ra từ Viên Bàn. Hách Nhân nhìn số liệu đầu cuối bận rộn, trong lòng có chút lo lắng, sợ rằng chất ô nhiễm từ Viên Bàn quá mạnh, đến mức thiết bị của mình cũng không thể xử lý được.

Và quả thật, số liệu đầu cuối đã mang đến một tin xấu: "Kiểm tra hoàn tất, các vật chứa hiện tại không thể đảm bảo an toàn. Vật phẩm mục tiêu có thần tính, và chất ô nhiễm cũng có sức mạnh tương đương. Cần điều kiện bảo an cấp bậc Trạm Nghiên Cứu Tinh Hạch mới có thể trấn áp an toàn."

Hách Nhân sững sờ: "Chẳng lẽ tôi phải chuyển cả trạm không gian đến để chứa nó?"

"Loại vật chất ô nhiễm cao độ và không thể kiểm soát này vốn đã rất phiền phức," Số liệu đầu cuối bất lực nói, "Huống chi nó còn có thần tính, đây quả thực là ác ý của ý chí vũ trụ."

"Vậy trước tiên tạm thời ngăn chặn thần tính của nó thì sao?" Itzhak đề nghị, "Ngươi có vật phẩm thần tính cao nào khác không? Nữ Thần tặng cho ngươi không ít đồ mà."

Hách Nhân lập tức lục lọi trong không gian tùy thân. Đầu tiên, hắn tìm thấy thùng táo yêu quý, nhưng cái thùng này rõ ràng không phù hợp. Vì vậy, hắn tiếp tục tìm kiếm và phát hiện ra không ít thứ: một cái bát nhựa plastic mà Độ Nha 12345 đã đưa cho hắn khi mời ăn mì; một đôi đũa dùng một lần, cũng lấy từ quán mì; hai cục gạch mà Lily lén lấy từ vườn hoa sau khi gặp một Nữ Thần nào đó, định cất vào "Gâu chi tài bảo" của mình, nhưng sau khi đưa cho Hách Nhân thì quên mất; một cây bút ký tên, Hách Nhân thậm chí không nhớ đã lấy nó khi nào, nhưng cây bút này thực sự chứa đựng sức mạnh của Độ Nha 12345, và nguồn thần tính mạnh nhất của nó nằm ở dấu răng trên nắp bút...

Hách Nhân ngơ ngác nhìn những thứ lộn xộn mình vừa lấy ra: "...Đây là một thân thần trang của ta sao?"

"Mặc dù những thứ ngươi lấy ra đều là Thần Khí, nhưng ta vẫn muốn hỏi kiếp trước ngươi nhặt ve chai rồi thành tiên à?" Số liệu đầu cuối không biết nên nói gì, "Nhưng những thứ này không phù hợp lắm, dùng thế nào đây?"

Hách Nhân nghĩ ngợi, cảm thấy nếu treo một đống bát nhựa, đũa dùng một lần, nắp bút gãy, nửa viên gạch lên Hoàng Kim Viên Bàn, dù thực tế có thành công, hắn cũng không thể chấp nhận được về mặt cảm xúc. Chuyện này quá sức chịu đựng...

Dù cho hắn đang được "Lá chắn bảo kê của bà già" che chở cũng đủ để hắn chịu đựng trong hai tuần.

Nhưng cuối cùng, một vật thể quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt hắn, và hắn cảm thấy mình đã tìm được thứ có thể dùng được.

Không phải thứ gì khác, mà chính là thứ đã mở ra đoạn nhân sinh hỗn loạn này cho hắn ngay từ đầu: Bản hợp đồng thiên thần kia!