Giám sát tư liệu?

Hách Nhân đứng bên cạnh Figure Stein, ngửa đầu nhìn lên. Trước mắt hắn là một kiến trúc chắp vá hỗn độn, tựa như một bức tranh trừu tượng.

Không gian bên trong tòa tháp cao vời vợi tràn ngập sương mù xám nhạt. Trong sương mù, vô số hành lang, bậc thang, cầu nối ngổn ngang, chồng chất lên nhau. Trên vách tường kéo dài ra những bệ kỳ dị. Những căn phòng lung lay sắp đổ, những bức vách tường vô nghĩa, thậm chí cả những thang lầu và lối đi nhỏ bị gãy giữa chừng.

Những bậc thang vỡ vụn, rời rạc được kết nối với nhau bởi những bệ đá dựng giữa không trung, uốn lượn kéo dài lên trên, khuất tầm mắt, khiến người ta choáng váng.

Cảnh tượng quỷ dị đến mức Hách Nhân không thể tìm ra một đường nét logic nào trong mớ kiến trúc hỗn loạn, điên cuồng kia. Những cấu trúc chắp vá bằng thủ pháp hoang đường thậm chí trái ngược với quy luật tự nhiên trong thực tế. Người bình thường chỉ cần nhìn thấy cảnh tượng này thôi cũng đủ để tâm trí bị áp lực và tổn thương lớn.

Sau khi miễn cưỡng thoát khỏi những ô nhiễm tinh thần này, Hách Nhân lập tức nhớ lại cảnh tượng trước đó ở bên ngoài Linh giới tháp chuông:

Cả tòa tháp giống như một đứa trẻ bướng bỉnh xếp gỗ thành lũy, khắp nơi là những khối hình học kỳ dị và những cấu trúc chồng chất không tuân theo quy luật vật lý. Bây giờ xem ra, bên trong tòa tháp này còn hỗn loạn hơn cả vẻ bề ngoài của nó! Nó thực sự là một đống kiến trúc hoàn toàn không liên quan, bị cưỡng ép trộn lẫn vào nhau!

"Cái này..." Lily ngước đầu nhìn lên, lập tức cũng hoa mắt chóng mặt như Hách Nhân, "Trước kia nơi này có cấu trúc như thế này sao?"

"Cấu trúc của Linh giới tháp chuông từ tầng hai trở đi vốn đã hỗn loạn, trước kia đã như vậy rồi," giọng Figure Stein rất nghiêm túc, "Nhưng tình huống hỗn loạn trước đây không nghiêm trọng như bây giờ, hơn nữa ta hoàn toàn không biết những bậc thang và bình đài này được tổ hợp theo cách này!"

Figure Stein vừa dứt lời, Hách Nhân nghe thấy trên đỉnh đầu có tiếng ầm ầm. Mọi người cùng ngước lên nhìn và kinh ngạc chứng kiến một đầu bậc thang giữa không trung di chuyển tới, chậm rãi kết nối với một bình đài trên vách tường nhô ra!

"Tòa tháp này đang biến hình?" Vivian cảm thấy khó tin, "Chẳng lẽ nơi này còn sống?"

Figure Stein im lặng, chỉ chăm chú quan sát những con đường và bậc thang phức tạp phía trên. Ánh mắt hắn nhảy nhót giữa các bình đài và căn phòng nứt nẻ, cố gắng chắp vá ra con đường chính xác: "Đại khái con đường vẫn còn, đi lên từ con dốc bên trái kia hẳn là có thể lên tới tầng cao hơn. Nhưng những con đường này hiện tại không ổn định. Nếu bên trong có biến động thì sẽ rất nguy hiểm."

Elizabeth giơ tay: "Bay thẳng lên không được sao?"

"Ở bên trong tòa tháp này, xem ra không có nơi nào nguy hiểm hơn mặt đất ta đang đứng." Figure Stein từ tốn nói, đồng thời tiếp tục quan sát những bậc thang và bình đài không ngừng biến đổi phía trên. Sau một hồi quan sát, hắn xác định được một số lộ tuyến sẽ không thay đổi: những kiến trúc cố định vào vách tường tương đối ổn định, và hầu như có thể kết nối thành một con đường. Hắn dẫn đội đi thẳng về phía trước: "Đi theo ta. Mọi người cẩn thận dưới chân."

 Mọi người đi theo Figure Stein ra khỏi "Hầm rượu". Do kiến trúc hỗn loạn, hầm rượu này không còn là một không gian kín. Phía trên không có nóc, một bên vách tường cũng biến mất, trực tiếp thông ra bình đài bên ngoài.

 Hách Nhân và Vivian đi cùng nhau. Không lâu sau, hắn thấy trên vách tường bên cạnh có những khe hở lớn nhỏ khác nhau, như bị ngoại lực xé rách. Một số khe hở rộng đến vài tấc, ánh sáng mạnh yếu khác nhau rò rỉ ra từ bên trong. Hắn tò mò đưa mắt lại gần, cảnh tượng trước mắt khiến hắn kinh ngạc.

 Qua khe hở trên tường, hắn thấy đối diện là một đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, lộng lẫy vàng son. Trong đại sảnh tụ tập rất nhiều nam nữ quần áo hoa lệ, đang thỏa thích hưởng lạc giữa mỹ thực, âm nhạc và rượu ngon. Các phu nhân và thân sĩ uyển chuyển di chuyển trong vũ điệu, như chìm đắm trong một bữa tiệc vĩnh hằng.

 Thế nhưng, nghĩ đến đây là Linh giới tháp chuông, Hách Nhân chỉ cảm thấy sự quỷ dị và không hài hòa do thời không hỗn loạn mang lại.

 Những người khác dường như không chú ý đến những khe hở trên tường. Các Liệp Ma Nhân im lặng bước đi, chỉ có Vivian để ý thấy Hách Nhân dừng lại: "Có gì sao?"

 "Ngoài tường có gì đó," Hách Nhân kéo Vivian, "Ngươi nhìn xem."

 Vivian cũng tiến tới nhìn, sau kinh ngạc, nàng nhận ra: "Đây như là nơi Odin tổ chức yến hội. Ta nhớ Asgard có một đại sảnh như vậy."

 "Bắc Âu thần hệ?" Hách Nhân giật mình. Odin và các vị thần Bắc Âu đã kết thúc từ mấy ngàn năm trước. Tại sao tàn ảnh của bọn họ lại xuất hiện trong vết nứt trên vách tường Linh giới tháp chuông?

 Hắn nhíu mày, đi tới một khe hở lớn hơn, muốn nhìn rõ thêm chi tiết. Nhưng vừa đưa mắt lại gần, hắn thấy một luồng đao quang kiếm ảnh hướng về mình!

 Hách Nhân vội vàng ổn định tâm thần. Hắn thấy đại sảnh trước đó đã biến thành một chiến trường mở, vô số chiến binh mặc chiến giáp hoa lệ, mặt mũi mơ hồ đang chém giết nhau.

Cùng bọn hắn tác chiến chính là biến dị dã thú cùng dữ tợn hình người cự quái. Một đầu cự long toàn thân bốc lên khói đặc màu đen chậm rãi bơi qua bầu trời, sương mù và hỏa diễm từ trên người nó rơi xuống, đốt cháy đỉnh núi và rừng rậm, khí độc của nó làm cả vùng đất hư thối nứt ra.

 Tại mảnh chiến trường hỗn loạn này, một đạo hào quang lóa mắt như mặt trời mới mọc từ đường chân trời chậm rãi tràn ra, tràn ngập sự thánh khiết và khí tức hủy diệt.

 "Là Chư Thần Hoàng Hôn, trận chiến ở Asgard. Những binh lính kia là anh linh chiến sĩ," Vivian nhận ra cảnh tượng này, "Ta lúc đó ở phía xa đã thấy. Các vị thần Asgard cùng những nguyên thủy thần khác hỗn chiến, Yggdrasil gần như sụp đổ trong thế giới hiện thực. Sau đó, Liệp Ma Nhân thừa cơ đánh lén khi cả hai bên mệt mỏi nhất. Bọn hắn phá hủy Jotunheim trước, rồi từ đó đột phá, bắn ma đạn hủy diệt vào trụ cột Yggdrasil."

 "Là vũ khí Tháp Chuông Linh Giới," Hách Nhân tự nhủ, rồi nhìn về một khe hở khác. Lần này, hắn thấy một chiếc thuyền lớn màu vàng kim trôi lơ lửng trên mây. Chiếc thuyền đi ngang qua biển mây, sáng chói như mặt trời, vô số bóng người nhấp nhô trên thuyền, ai nấy đều cường tráng cao lớn, dung mạo tuấn mỹ. Thuyền phá tan biển mây, để lộ đại địa phía dưới, sông Nin uốn lượn chảy xiết.

 Thuyền thái dương của La Thần.

 "Đây đều là hình ảnh thời Thần Thoại," Vivian nói nhỏ, "Do Liệp Ma Nhân thu thập?"

 Lúc này, giọng Bạch Hỏa từ phía trước truyền đến, cắt ngang Hách Nhân và Vivian: "Hai ngươi làm gì ở đó vậy?"

 "Những vết nứt trên tường là sao?" Hách Nhân bước nhanh đuổi theo đội ngũ, chỉ vào những khe nứt hiện ra cảnh tượng cổ xưa trên tường, "Đều là tư liệu video cổ xưa do tổ tiên các ngươi để lại à?"

 Bạch Hỏa nghe Hách Nhân nói thì ngớ người: "Khe nứt? Khe nứt gì?"

 Rồi nàng nhìn thoáng qua lên tường: "Đằng kia có gì đâu."

 "Ngươi không thấy?" Hách Nhân ngạc nhiên, lập tức kéo Lily bên cạnh, "Ngươi thấy khe nứt trên tường không?"

 Lily ngơ ngác: "Cái gì cơ?"

 Những người khác không thấy những thứ đó!

 Hách Nhân nhanh chóng hỏi từng người bên cạnh, cuối cùng xác định chỉ có hắn và Vivian thấy những khe nứt hiển thị quang cảnh quá khứ. Tình huống này khiến hắn rùng mình.

 Bạch Hỏa nghe Vivian miêu tả thì dựa vào hiểu biết của mình về Tháp Chuông Linh Giới để phỏng đoán: "Có lẽ các ngươi thấy là tàn ảnh do thời không vặn vẹo. Tháp Chuông Linh Giới nằm trong khe hẹp thời không bất ổn nhất. Thực tế, ngay cả chúng ta cũng không rõ tòa tháp này lớn đến đâu. Đôi khi, ở tầng giữa tháp đột nhiên xuất hiện những căn phòng hoặc cánh cửa kỳ lạ, nhưng phần lớn chúng chỉ là ảo ảnh, thấy được mà không chạm được. Có lẽ các ngươi gặp phải thứ tương tự."

Hách Nhân từ chối đưa ra ý kiến. Hắn biết Bạch Hỏa nói có lý, nhưng những gì hắn và Vivian thấy chắc chắn không phải là một thứ!

"Ta sinh ra từ Thần Huyết, còn ngươi trực tiếp tiếp xúc với Thần Huyết," Vivian tiến đến gần Hách Nhân, nói nhỏ, "E rằng vấn đề nằm ở đây: Tòa tháp này là di vật của Sáng Thế Nữ Thần, hai ta đã thiết lập liên hệ với nó!"

"Nói cách khác, Linh giới tháp chuông luôn tự động giám sát các chủng tộc dị loại trên Địa Cầu, còn hai ta, vì đều có liên hệ với Thần Huyết, nên có được quyền xem kho dữ liệu nào đó?" Hách Nhân kinh ngạc, "Tòa tháp này rốt cuộc dùng để làm gì?"

Vivian lắc đầu: "Chỉ có trời mới biết. Hình dáng hiện tại của nó rõ ràng đã biến dị. Có lẽ ban đầu bọn nó... Phía trước có người!"