Thiên đại bí mật

Làm Hách Nhân trở lại không gian Kohl Perth, hắn được Lily nhiệt liệt hoan nghênh.

Cô nàng Husky ôm lấy cánh tay hắn mà gặm tới bảy tám chục ngụm, đến nỗi cương tính hộ thuẫn bị gặm đến kim quang bắn ra tứ tung, Lily đau răng thật sự không cắn nổi nữa mới thôi.

"Chủ nhà, ngươi có thể ổn trọng một chút được không!" Lily chống nạnh nhìn Hách Nhân, "Đột nhiên ôm một đống đồ đen sì chạy ra ngoài, ngươi muốn hù chết người à! Ngươi có biết ôm cái này xung phong chẳng khác nào ôm bom hạt nhân không?"

Hách Nhân sững sờ trước tràng chỉ trích gấp gáp của Lily. Hắn không ngờ rằng mình lại bị cô nàng Husky này giáo huấn. Bình thường hắn luôn cảm thấy cô nàng này chỉ biết ăn với ngủ, vô tư lự, không ngờ thời khắc quan trọng, cô nàng vẫn lo lắng cho mình.

Hắn có chút cảm động nhưng cũng thấy bực bội: "Ờ, xin lỗi, nhưng ngươi nghĩ mình là một con Husky thoải mái vô tư, có tư cách giáo huấn ta phải ổn trọng hơn à?"

Lily lập tức gầm lên một tiếng, suýt chút nữa lại xông lên, may mà Hách Nhân kịp thời dùng một gói lạt điều chặn cô nàng lại.

Về sau, hắn mới hiểu rõ vì sao Lily lại quan tâm hắn như vậy. Thực ra, nguyên nhân rất đơn giản, trung khuyển hộ chủ, đó là bản năng của nàng.

Mất đi nguồn cung cấp năng lượng, phản ứng ma pháp trong Nghi Lễ Đại Sảnh đã bình ổn trở lại. Dao động pháp lực mạnh mẽ đã biến thành những dòng nước nhỏ chảy chậm rãi trong trận pháp phù văn, bị ác ma phù văn do Itzhak thiết lập hấp thu tiêu tán. Cảm giác áp bức khó chịu cũng biến mất, dù tháo vòng duy sinh ra cũng không còn chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Hách Nhân nhìn tình hình trong đại sảnh. Trên trần nhà có một mảng lớn dấu vết cháy đen, vết rạn nứt gần như bao phủ toàn bộ nóc phòng: Năng lượng hắc ám mạnh mẽ suýt chút nữa đã xuyên thủng cung điện của Sáng Thế Nữ Thần.

Nhưng nghĩ đến cả một ngôi sao đều bạo tạc dưới ảnh hưởng của năng lượng hắc ám trong nháy mắt, Hách Nhân cho rằng vết rạn trên nóc nhà chỉ là trò trẻ con.

Thanh Thí Thần Chi Kiếm màu đen vẫn lơ lửng trong phòng, giống như không có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ xoay tròn giữa không trung.

"Hiện tại thanh kiếm này thế nào?" Hách Nhân hỏi thiết bị giám sát số liệu, "Về sau nó có tiếp tục gây chuyện nữa không?"

"Sau khi ngươi dời đi đoàn năng lượng kia, phản ứng ma pháp trong đại sảnh mất đi sự chống đỡ, mọi thứ kết thúc trong vài giây," Thiết bị số liệu báo cáo nghiêm túc, "Hiện tại thanh kiếm đã yên tĩnh lại. Từ lúc giám sát đến giờ, bản cơ không thấy nó tiếp tục trao đổi với bên ngoài."

"Nhưng ngươi nói cái thứ này vẫn 'còn sống'." Hách Nhân nhớ lại những gì thiết bị số liệu đã nói trong thông tin trước đó.

Số liệu đầu cuối lắc lắc thân thể: "Đúng vậy, bên trong nó có vật gì đó đang vận chuyển, từ nãy đến giờ không ngừng lại. Chúng ta phá hủy toàn bộ thuật thức ma pháp dường như chỉ khiến nó kết thúc nhiệm vụ trước mắt mà thôi, chứ không gây ảnh hưởng gì đến thanh kiếm này."

Hách Nhân cẩn thận tiến đến gần Thí Thần Chi Kiếm, dừng lại ở vị trí cách nó hai mét. Hắn quan sát hình thái kỳ lạ của vũ khí tội ác này. Thí Thần Chi Kiếm giống như một mảnh vỡ của vũ trụ. Khi nó xoay chậm, những "tinh thần" nhỏ vụn trên thân kiếm vẫn cố định tại một vị trí, không di động theo thân kiếm. Bởi vậy, nó trông giống như một khe hở thông đến thế giới khác.

Có lẽ nó thực sự là một mảnh vỡ từ "vũ trụ" rơi xuống. Những tinh thần trên thân kiếm kia có lẽ là thật?

Lúc này, giọng Vivian đột nhiên vang lên từ tần số truyền tin: "Vậy ta có thể vào rồi chứ?"

Hách Nhân vội ngăn cản: "Ấy, ngươi chờ chút! Ta thu cái đồ chơi này lại đã!"

Thí Thần Chi Kiếm khi nãy đã bạo tẩu một lần vì cảm ứng được Thần Huyết thuần túy của Vivian. Vì an toàn, Hách Nhân quyết định hoàn thành công việc còn dang dở. Hắn mở không gian tùy thân, lấy ra chiếc rương kim loại màu trắng bạc chuyên dùng để phong tồn vật phẩm nguy hiểm, rồi thả hai máy tự động đi thu thanh hung khí kia.

Hai máy tự động tiến đến bên cạnh Thí Thần Chi Kiếm, dùng xúc tu máy móc cẩn thận tiếp xúc với thân kiếm hắc ám quỷ dị. Mọi người đã sẵn sàng nghênh đón bất ngờ, nhưng cuối cùng không có gì xảy ra: máy tự động nhẹ nhàng lấy thanh trường kiếm màu đen ra khỏi trường lực lơ lửng, an toàn bỏ vào trong hộp chứa.

Đóng vật chứa, thiết lập khóa, khởi động bình chướng năng lượng của rương kim loại, đồng thời thu nó vào không gian tùy thân. Sau khi làm xong tất cả, Hách Nhân mới báo với Vivian: "Ổn thỏa rồi, ngươi vào đi."

Vừa dứt lời, hắn thấy cửa Nghi Lễ Đại Sảnh bỗng sáng lên một đạo điện quang, ngay sau đó một tiếng sấm ầm ầm giáng xuống đầu hắn.

Một đàn dơi nhỏ bay vào đại sảnh, biến thành hình dáng Vivian trên không trung. Nàng chống nạnh, trợn mắt nhìn Hách Nhân: "Ngươi bình thường không thể cẩn trọng hơn chút được à? Ngươi biết làm vậy chẳng khác nào ôm bom hạt nhân xông pha không hả?"

Hách Nhân lập tức thấy cách nói này quen tai, rồi vội chỉ Lily đang bận liếm ngón tay sau khi ăn vặt: "Nãy nàng cắn ta rồi, ngươi còn đánh ta làm gì?"

Vivian tiếp tục chống nạnh: "Nói thừa, ta nói ngươi nghe lời chắc! Hơn nữa con bé này bị ngươi chặn họng bằng nửa gói snack rồi còn gì!"

Lily mút ngón tay: "Là nửa gói, chủ nhà keo kiệt thật."

Mọi người: "..."

"Được rồi, được rồi. Ta trước tiên không truy cứu chuyện này được chứ?" Hách Nhân bị con dơi và đại cẩu chằm chằm đến toàn thân dựng tóc gáy, vội vàng lên tiếng nói sang chuyện khác, "Ít nhất chuyện này đã bình an giải quyết. Hiện tại sự cố đầu nguồn đã dẹp xong, có thể cho rằng sự kiện Kohl Perth đã kết thúc chưa?"

Trên mặt Bạch Hỏa và Figure Stein đồng thời lộ ra vẻ phức tạp, vừa nhẹ nhõm vì sự kiện rốt cục bình an chấm dứt, vừa mỏi mệt, cảm khái vì mọi chuyện đến quá muộn, đương nhiên còn có lo lắng cho tương lai của Liệp Ma Nhân sau tai nạn này. Bất quá Vivian đột nhiên lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người: "Vẫn còn sự kiện."

"Chuyện gì?" Hách Nhân thoáng chút không nghĩ tới còn sót chỗ nào, hiện tại kẻ cầm đầu gây ra nội chiến đã bị bắt, chiến sự ở Kohl Perth cũng đã ngừng lại, còn lại công việc kết thúc và điều tra sau đó không phải việc có thể hoàn thành ngay lập tức, hắn cảm thấy phần việc của mình đã hết.

"Đệ Nhất Thánh Nhân." Vivian từ tốn nói, ánh mắt rơi vào Claude, đột nhiên trở nên sắc bén, "Hiện tại phiền toái lớn nhất đã được giải quyết, chúng ta có thể nói chuyện về việc này rồi."

Từ nãy đến giờ Claude vẫn luôn đứng ở một bên, giữ một khoảng cách không gần không xa với Hách Nhân và những người khác. Vị Liệp Ma Nhân nổi bật này, quan Hầu tước Đệ Nhất Thánh Nhân kiêm Truyền Lệnh Quan, đã giữ được sự trấn định đáng khen ngợi trong toàn bộ quá trình kinh tâm động phách vừa rồi, và sau khi sự kiện kết thúc, hắn lại im lặng đến tận bây giờ, như thể đang chờ ai đó gọi mình.

Hách Nhân cũng đột nhiên kịp phản ứng, dường như trong một loạt sự kiện lộn xộn này, có một nhân vật rất quan trọng đã bị bỏ qua.

Liệp Ma Nhân Đệ Nhất Thánh Nhân.

Trong "Loạn Kohl Perth", mười hai vị Thánh Nhân đã cử hành một nghi thức quỷ dị, sau đó chết thảm, Trưởng Lão giáo đoàn dưới trạng thái cuồng nhiệt quỷ dị đã cuốn vào chiến hỏa, sau đó thảm bại, có một "Thanh âm" dẫn đường mọi chuyện từ phía sau màn, giả mạo danh nghĩa Thánh Nhân đoàn chỉ huy cả cuộc chiến trong Nghi Lễ Đại Sảnh, và cái thanh âm này đến nay vẫn bao phủ trong sương mù.

Trong tất cả những hỗn loạn đó, một nhân vật vốn quan trọng nhất lại như Thần Ẩn, bị tất cả mọi người không để ý đến.

Đệ Nhất Thánh Nhân đang làm gì?

Nghi Lễ Đại Sảnh, mười một đôi tro tàn, yến hội sảnh, Bedouin Lyss cũng để lại di hài, trong mười ba Thánh Nhân chỉ có mười hai người có tung tích rõ ràng không thể nghi ngờ, còn Đệ Nhất Thánh Nhân lại ngay cả mặt cũng không lộ. Trước đó, các loại công việc dồn dập khiến Hách Nhân không rảnh bận tâm đến việc này, nhưng bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, Vivian cho rằng cần thiết để vị Đệ Nhất Thánh Nhân kia ra mặt giải thích.

Claude nghe Vivian tra hỏi thì vẫn im lặng, vẻ mặt trấn định của hắn không hề lộ ra chút cảm xúc nào. Lily vốn nóng nảy, nên khó tránh khỏi trách móc: "Đúng đó đúng đó, cái vị tư lệnh tối cao của các ngươi đâu? Chuyện lớn như vậy mà hắn đang làm gì?"

Bạch Hỏa và Figure Stein tò mò nhìn Claude. Dù cả hai đều là cán bộ của Liệp Ma Nhân, nhưng chưa từng gặp vị đại nhân cấp truyền thuyết kia. Họ chỉ thường nghe truyền thuyết về Đệ Nhất Thánh Nhân, hoặc nghe khẩu dụ từ những "Truyền Lệnh Quan" như Claude.

"Nếu các ngươi hỏi về 'Đệ Nhất Thánh Nhân', ta chưa từng gặp hắn."

Cuối cùng Claude cũng lên tiếng, nhưng câu trả lời của hắn khiến người ta kinh ngạc.

"Ngươi nói gì?!" Hách Nhân trợn mắt, "Ngươi không phải là Quan Hầu của Đệ Nhất Thánh Nhân sao?!"

"Các đời Quan Hầu đều chưa từng gặp Đệ Nhất Thánh Nhân. Chúng ta chỉ đứng ở bên ngoài cánh cửa kia, làm bộ như bên trong có người thôi," Claude thở dài, như trút được gánh nặng.

Hắn nhìn Nghi Lễ Đại Sảnh hỗn độn, đặc biệt là những đống tro tàn ở góc đại sảnh, "Thánh Nhân đoàn đã là lịch sử, ta cảm thấy bí mật này cũng không thể giữ được nữa: Đệ Nhất Thánh Nhân không còn tồn tại, đã biến mất mấy ngàn năm, gần như là từ khi tổ chức Liệp Ma Nhân vừa thành lập."

Trong Nghi Lễ Đại Sảnh im lặng đến mức nghe thấy tiếng kim rơi!