Gặp lại Liễu Sinh cùng Triệu tỷ

Liễu Sinh và Triệu tỷ là những thành viên đầu tiên của Liệp Ma Nhân mà Hách Nhân quen biết. Lần đầu gặp mặt, bọn họ đã có ân oán, nhưng giờ đã xóa bỏ. Hách Nhân xem họ như người quen: không phải bạn bè, nhưng có chút giao tình.

Trong loạn lạc ở Kohl Perth hơn một tháng trước, Liễu Sinh và Triệu tỷ cũng như những Liệp Ma Nhân khác, bị tổng bộ triệu hồi khẩn cấp đến Bắc Cực để tham gia phản kích Trưởng Lão giáo đoàn. Từ đó, tin tức về họ bặt vô âm tín.

Họ có thể là siêu nhân trong mắt người thường, nhưng trong chiến dịch lớn ở Kohl Perth, những Liệp Ma Nhân như họ chỉ là những binh lính nhỏ bé nơi tiền tuyến. Nếu không có vận may đặc biệt, tính mạng của họ chẳng an toàn hơn ai.

Trong chiến tranh ở Kohl Perth, Hách Nhân bận tối mắt tối mũi. Sau chiến tranh, hắn lại bận rộn chỉnh lý tài liệu tiền sử và tranh chấp với dị loại. Mãi đến giờ hắn mới nhớ đến Liễu Sinh và Triệu tỷ.

Nội chiến đã kết thúc hơn nửa tháng. Tân Nghị Hội và Liệp Ma Nhân đóng quân ở Bắc Cực đang bận tái thiết Kohl Perth, còn những Liệp Ma Nhân được triệu tập từ khắp nơi trên thế giới đã lần lượt trở về trụ sở.

Cơ nghiệp ngàn năm của Liệp Ma Nhân không thể bỏ mặc. Họ phải tái thiết mạng lưới thế lực trong dân gian, hoặc ít nhất đảm bảo có thể nắm bắt tình hình ở các nơi.

Vậy nên, nếu Liễu Sinh và Triệu tỷ còn sống, có lẽ họ đã trở lại thành phố này.

Hách Nhân cất Số liệu đầu cuối, đến tầng thương trường và dựa vào trí nhớ (thực ra là nhờ Số liệu đầu cuối dẫn đường) để tìm đến cửa hàng điện thoại nhỏ nơi Triệu tỷ từng làm việc.

Trước quầy có một cô gái thấp bé, mập mạp và một cô gái khác mà Hách Nhân có chút ấn tượng, với khuôn mặt tàn nhang, đang bận rộn trong cửa hàng. Hách Nhân hỏi thăm về Triệu tỷ.

"Triệu tỷ? Chị ấy đã hai tháng không đến làm," cô gái tàn nhang nhìn Hách Nhân một cách kỳ lạ, cau mày suy nghĩ rồi chợt nhận ra. "À đúng rồi, anh từng đến một lần, thảo nào tôi thấy quen. Anh là người nhà của Triệu tỷ à? Hay là bạn trai chị ấy?"

Cô gái mập mạp bên cạnh nhanh nhảu nói: "Không thể nào. Triệu tỷ lạnh lùng thế kia thì làm gì có bạn trai..."

"Ờ, không phải," Hách Nhân lúng túng xua tay, rồi lo lắng hỏi, "Triệu tỷ vẫn chưa trở lại sao? Các cô không có tin tức gì về chị ấy à?"

Cô gái mập mạp lắc đầu lia lịa: "Không có, chị ấy bí ẩn lắm, chúng tôi còn không biết chị ấy ở đâu. Tháng trước tôi gọi điện thoại thì thấy chị ấy đã tắt máy."

Hách Nhân nhíu mày, trong lòng tính toán sau này có lẽ phải tìm Hasselblad hoặc Bạch Hỏa xác nhận danh sách những Liệp Ma Nhân may mắn còn sống sót. Hắn thuận miệng hỏi về một người khác: "Vậy Liễu Sinh đâu? Hắn đến rồi à?"

 Cô gái tàn nhang nghe tên Liễu Sinh thì gật đầu. Nhưng chưa kịp nàng mở miệng, Hách Nhân đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc phía sau lưng: "Hả? Sao ngươi lại ở đây?"

 Hách Nhân quay lại, thấy Liễu Sinh đang đứng sau lưng. Vị Liệp Ma Nhân thâm niên này vẫn ăn mặc như mọi khi: một bộ đồ cũ kỹ, cặp kính không gọng, đôi giày da rẻ tiền. Trông hắn chẳng khác nào một xưởng trưởng nhỏ từ một xưởng giấy ở vùng quê, lẫn vào đám đông trong trung tâm thương mại cũng không ai nhận ra.

 Hắn hơi ngạc nhiên nhìn Hách Nhân từ khoảng cách ba mét, rồi đột nhiên cười: "Nửa tháng rồi không gặp."

 Hách Nhân bước nhanh tới, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ta đã hai tháng không thấy ngươi rồi."

 "Bình thường thôi, lần trước gặp là lúc ngươi dẫn mười vạn ác ma tấn công Thần Điện, ta nằm trên cáng cứu thương nhìn các ngươi giao chiến. Ta thấy được ngươi, nhưng ngươi không thấy ta," Liễu Sinh cười, xắn tay áo lên để lộ cổ tay với một vết sẹo màu đỏ sẫm, "Còn để lại chút kỷ niệm. Cái tay này mười ngày trước mới mọc lại đấy. May mà lúc đó chỉ bị dao chém, chứ bị chú thuật làm bị thương thì cả đời coi như xong, ta cũng chẳng làm được gì."

 Hách Nhân nhìn "kẻ địch" năm xưa, trong lòng ngổn ngang cảm xúc, cuối cùng chỉ cười: "Còn sống là tốt rồi. Triệu tỷ đâu?"

 "Triệu tỷ? Nàng..." Liễu Sinh ngập ngừng một chút rồi nói tiếp, "Cũng còn sống."

 "Ta có thể đến thăm nàng được không?"

 Liễu Sinh suy nghĩ rồi gật đầu: "Đi theo ta, hôm nay vừa hay ta được tan làm sớm."

 Liễu Sinh và Triệu tỷ ở không xa, hơn nữa khác với suy đoán của Hách Nhân, hai Liệp Ma Nhân này chọn nơi ẩn náu không phải là chỗ bí ẩn, âm u nào, cũng không hề có không khí quỷ quái. Họ sống trong một khu dân cư cách cửa hàng không xa, cả hai đều ở tầng cao nhất, nhà đối diện nhau.

 Đúng là "đại ẩn ẩn tại thành thị", nơi ở của họ hoàn toàn không ai nghĩ là chỗ ở của Liệp Ma Nhân.

 "Ở tầng cao nhất thường yên tĩnh hơn," Liễu Sinh dẫn Hách Nhân đến chỗ trọ của mình, ném đồ đạc vào phòng, rồi móc từ trong túi ra một chùm chìa khóa khác để mở cửa phòng Triệu tỷ, "Chính là cái thang máy ở đây hay hỏng, leo bộ thì không mệt lắm nhưng phiền phức."

 "Hai người các ngươi vẫn chưa mua nhà ở thành phố à?" Hách Nhân không hiểu sao lại buột miệng hỏi vậy.

"Sao có thể, hiện tại giá phòng mắc như vậy," Liễu Sinh thuận miệng đáp, "Phòng này là chúng ta mướn."

Hách Nhân sững sờ: "Các ngươi Liệp Ma Nhân còn thiếu tiền?"

Liễu Sinh rất kỳ quái mà nhìn hắn: "Liệp Ma Nhân nhất định phải rất có tiền à?"

"Ách... Ta nói là các ngươi xem ra cũng thuộc giống loài trường sinh, cả đời này hàng trăm hàng ngàn năm, cho dù bán khoai lang cũng phải lên đến đỉnh cao nhân sinh chứ," Hách Nhân cảm thấy rất khó tưởng tượng nổi, hắn cho rằng Liệp Ma Nhân với tư cách người thắng từ thời đại Thần Thoại, không nên thảm hại như vậy chứ, mặc dù không có lý do gì, nhưng hắn chính là cho là như vậy, "Ít nhất ngươi mua đứt phòng ốc hẳn là không thành vấn đề."

Liễu Sinh cười ha ha: "Vậy tại sao bên ngươi một phòng cũng là phòng cho thuê?"

Hách Nhân nghĩ nghĩ, cảm giác không phản bác được...

Nhưng hắn vẫn cho rằng một người phụ trách khu vực Liệp Ma Nhân như Liễu Sinh mà cần ở phòng cho thuê là chuyện rất khó tưởng tượng nổi, cẩn thận suy xét về sau hắn cho rằng cái này có lẽ có thể "Quy công" cho Vivian: Uy áp của Nữ Bá tước Nghèo Khó, mặc dù nàng 6,000 năm trước liền đã thoái vị từ vị trí Thánh Nhân thứ 14, nhưng lực lượng suy thần nàng lưu lại vẫn lan ra đến trong toàn bộ tổ chức Liệp Ma Nhân, ít nhất nhìn từ tình huống của Liễu Sinh, cơ sở cán bộ Liệp Ma Nhân bên trong lẫn lộn thật không ra sao...

Lúc này Liễu Sinh đã tìm được chìa khoá mở cửa phòng, hắn nói vọng vào bên trong: "Triệu tỷ, có khách nhân đến."

Sau đó cũng không nghe thấy tiếng người phản ứng trong phòng, Liễu Sinh trực tiếp dẫn Hách Nhân vào phòng khách: "Vào đi, nàng không có cách nào chiêu đãi ngươi."

Hách Nhân mang theo tò mò đi vào trong phòng, đó là một căn nhà rất đơn giản, kiểu nhà một phòng ngủ một phòng khách nghèo nàn, trong phòng khách có thể thấy chỉ có mấy thứ gia cụ đơn giản cơ bản nhất, còn Triệu tỷ thì ngồi yên trên tấm ghế sa lông đã phai màu, nàng không hề phản ứng gì với việc có người vào nhà.

Hách Nhân lập tức nhận ra tình huống của đối phương không đúng, hắn bước lên phía trước, lại phát hiện Triệu tỷ chỉ là mặt không đổi sắc nhìn chằm chằm bức tường đối diện phòng khách, mắt nửa mở nửa khép, thỉnh thoảng chớp mắt một cái, nhưng trong mắt không có chút tiêu cự nào.

Hắn đưa tay huơ huơ trước mặt Triệu tỷ, người sau dường như có chút đáp lại: Nàng hơi nghiêng đầu, nhưng ngoài ra thì không có thêm động tác nào.

"Đây là... Chứng ly hồn?" Hách Nhân nhớ tới những bệnh trạng mà rất nhiều Liệp Ma Nhân còn lại sau khi kết thúc trận chiến Kohl Perth, những Liệp Ma Nhân từng bị vây ở bên trong tháp chuông Linh giới cùng với những chiến sĩ Trưởng Lão giáo đoàn may mắn sống sót đều có loại tình huống này, nhưng tình huống của Triệu tỷ hiển nhiên nghiêm trọng hơn nhiều: Bây giờ đã qua một thời gian dài như vậy, nàng vẫn gần như là một người thực vật!

"Nàng từng bị bắt đến bên trong tháp chuông Linh giới, mặc dù thời gian không dài, nhưng sau khi ra ngoài liền thành ra như vậy," Liễu Sinh than thở, "Haizz, thực lực của nàng quá yếu, không biết đến khi nào mới có thể khôi phục."

Ly hồn chứng ảnh hưởng trực tiếp đến trình độ sức mạnh tinh thần của người bị hại. Một Liệp Ma Nhân mạnh mẽ như Hasselblad chỉ cần khoảng một tuần là có thể khôi phục khả năng hành động từ trạng thái bệnh ly hồn. Ngược lại, Liệp Ma Nhân càng yếu thì chịu ảnh hưởng của ly hồn chứng càng nghiêm trọng.

Triệu tỷ chắc chắn là một Liệp Ma Nhân yếu, thậm chí không được coi là người có thâm niên, chỉ là một thợ săn chính thức bình thường.

Vì vậy, Liễu Sinh cho rằng trạng thái hiện tại của Triệu tỷ là kết quả của chứng ly hồn ác tính.

Hách Nhân ban đầu cũng nghĩ như vậy, nhưng khi hắn chuẩn bị rời đi thì Số liệu đầu cuối đột nhiên chui ra từ trong túi quần: "Chờ một chút! Nàng dường như không phải bị ly hồn chứng!"

Hách Nhân khẽ giật mình, rồi nhận ra một điều: Dụng chuyện thể chất của mình có vẻ như lại phát huy tác dụng?

Lúc này, Số liệu đầu cuối đã bay quanh đầu Triệu tỷ vài vòng, quét tới quét lui rồi "Hưu" một tiếng bay trở về: "Trong linh hồn nàng có gì đó, một thứ rất mạnh mẽ!"