Rất nhiều chuyện tưởng chừng diễn ra chậm chạp, nhưng thực tế chỉ là khoảnh khắc. Khi Hách Nhân cùng đồng đội lao đến trước thềm thang máy lớn, phòng tuyến của Mộ Quang Vệ Đội gần như tan vỡ ngay tức khắc. Chỉ vài giây sau, tiếng súng đầu tiên xé toạc không gian.
Những Mộ Quang Thủ Vệ khoác trên mình trọng giáp, vai kề vai tạo thành bức tường người. Áp kế trước ngực mỗi người đều xì xì phun ra bạch khí. Khôi giáp của bọn hắn tăng áp lực, cố định thành bệ phóng vững chãi. Súng kíp hạng nặng cùng thủ pháo hơi nước đồng loạt gầm lên những âm thanh chói tai, đầu đạn vạch những quỹ đạo nóng bỏng trên không trung, mưa đạn trút xuống như thác lũ về phía nhóm Hách Nhân!
Phía sau lưng họ, từng khẩu cự pháo tạp cố thức và pháo tự hành cũng đồng loạt nâng thân pháo. Ống ngắm cơ khí trên họng pháo răng rắc chuyển động, ánh đỏ liên tục lóe lên, kèm theo tiếng "ầm ầm" trầm đục, những pháo đài kỳ dị này cũng bắt đầu oanh kích dữ dội.
Chỉ để ngăn chặn một đội nhân mã nhỏ nhoi trước mặt, Mộ Quang Vệ Đội đã sử dụng hỏa lực mà chính họ cũng cho là cường đại đến khó tin.
Ngay khi tiếng súng đầu tiên vang lên, Itzhak đã đột ngột dựng lên một tấm tà năng hộ thuẫn khổng lồ trước mặt. Sau tấm chắn, hắn từ từ đứng thẳng dậy, da dẻ toàn thân bừng lên ánh đỏ rực lửa. Nhiệt lượng kinh người tỏa ra từ vị Ác Ma Quân Chủ này. Hắn cảm nhận được mối đe dọa từ đám quân nhân loài người kia, và nhận thấy cần phải đối phó một cách nghiêm túc với đợt oanh tạc hỏa lực quy mô này.
Tà năng hộ thuẫn dần lớn mạnh theo biến thân của Itzhak, từ từ hình thành một màn ánh sáng lục đủ sức ngăn cách cả bình đài. Đạn pháo nổ tung trước màn chắn, cuộn lên màn sương mù che khuất tầm nhìn. Chỉ huy Mộ Quang Vệ Đội thấy ánh lục lập lòe trong làn khói dày đặc, liền lập tức ra lệnh: "Kích hoạt phù văn!"
Hàng binh sĩ trọng giáp đầu tiên lập tức ngồi nửa xuống. Giáp trụ nửa thân trên của họ phát ra những tiếng ken két liên tiếp, kèm theo tiếng xả áp suất hơi nước. Một phần vỏ thép mở ra xung quanh, lộ rõ những lớp bên trong được chế tạo bằng bạc nguyên chất quý giá!
Trên lớp áo giáp vỏ thép bạc nguyên chất khắc chi chít những ký tự Rune. Khi những phù văn thượng cổ này được kích hoạt, một hàng rào năng lượng mờ ảo bỗng dâng lên trước Mộ Quang Vệ Đội, và gần như ngay khi hàng rào thành hình, hai quả cầu lửa khổng lồ bay ra từ trong làn khói dày đặc.
Một trong hai quả cầu lửa còn được trang trí bằng một chiếc nơ con bướm tạo thành từ Hỏa Diễm.
"Oanh! Oanh! !"
Hỏa cầu đâm vào phòng tuyến trước trên mặt đất, phát ra tiếng nổ kịch liệt. Mặc dù không biết vì sao hai hỏa cầu này lại đánh vạt ra (thực tế là Itzhak và Elizabeth cố ý làm vậy), nhưng khí lãng từ vụ nổ vẫn trùng kích vào ma pháp hộ thuẫn, khiến bình chướng mờ ảo rung lắc dữ dội, nhưng không vỡ tan.
"Bọn hắn nhiệt tình thật đấy," Hách Nhân lớn tiếng nói sau bình chướng. Itzhak, Elizabeth và Anthony hợp sức thi triển ma pháp hộ thuẫn cường đại, ngăn cản hỏa lực của Mộ Quang Thủ Vệ. Nhưng những vụ nổ liên tiếp trên hộ thuẫn vẫn khiến người ta kinh hồn bạt vía. "Đến mức này sao? Thù lớn như vậy, chúng ta nhất định phải tìm cách chiếm lấy quảng trường này mới được."
"Ta có hơn hai mươi cách để chiếm quảng trường," Itzhak khàn khàn nói, "Nhưng không cách nào giữ lại người sống."
"Vớ vẩn, nếu vậy thì ta còn nhiều phương án hơn ngươi!" Hách Nhân gào lên, "Ngươi có biết lần này ta mang theo mấy tấn thuốc nổ không?"
Đúng lúc này, một giọng nói vô sỉ đột nhiên vang lên trong đầu mọi người: "Thực ra chúng ta có cách đơn giản hơn."
Hách Nhân sững sờ, móc Số liệu đầu cuối từ trong túi quần ra: "À... Ngươi im lặng quá, ta quên mất là còn giữ ngươi bên mình."
"Bản cơ làm trâu làm ngựa cho ngươi chịu khổ bao lâu nay. Ngươi chỉ nhớ đến bản cơ khi lót ly hoặc dỗ con gái thôi đúng không!" Số liệu đầu cuối lập tức nổi trận lôi đình, toàn thân phát sáng như sắp nổ tung, "Nhìn cái mớ hỗn độn các ngươi gây ra kìa! Tính chuyên nghiệp đâu? Tinh thần làm việc đâu? Khả năng ứng biến đâu?"
Hách Nhân không để ý đến cái PDA đáng đánh đòn này, vì ngay khi đối phương lên tiếng, hắn đã hiểu ý: "Ta biết ngươi định làm gì rồi. Ngươi nhỏ, có lẽ có thể vòng qua tuyến phong tỏa, rồi truyền tống chúng ta qua."
Số liệu đầu cuối còn đang hùng hổ tranh thủ sự chú ý, không ngờ Hách Nhân đã đoán trúng kế hoạch, lập tức nghẹn lời: "Ách... Ngươi... Ngươi không thể cho bản cơ cơ hội thể hiện sao?"
Gallas Drow và Anthony lại liếc nhìn Hách Nhân: Một Thẩm Tra Quan cãi nhau với PDA của mình, thật thú vị.
Wendel không hiểu vật nhỏ vừa xuất hiện, ồn ào này là cái gì, nhưng sau khi nghe giải thích, hắn cũng hiểu kế hoạch. Hắn ngẫm nghĩ: "Cấu trúc hạ thành rất phức tạp. Nếu chỉ ngươi đi vào, e là sẽ lạc đường nhanh chóng."
"Bản cơ quét hình công năng ưu tú... Bất quá bản cơ đồng ý với cái nhìn của ngươi." Số liệu đầu cuối bay đến trước mắt Wendel, "Cho nên bản cơ không có ý định trực tiếp đi vào bên trong mê cung tìm kiếm, mục đích của bản cơ chỉ cần chui vào thang máy là được."
"Như vậy thì ta còn có một phương án bổ sung." Hách Nhân lên tiếng, "Chúng ta cần người ở lại đây tiếp tục cầm chân đám thủ vệ trên bình đài, chuyển dời sự chú ý của bọn hắn, hơn nữa cho dù bọn hắn phát hiện tình hình ở khu hạ thành, cũng sẽ có một lượng lớn nhân thủ bị kiềm chế tại quảng trường này."
Itzhak từ phía trên ầm ầm mở miệng: "Ta cảm thấy một mình ta có thể đánh với bọn hắn."
"Nhưng một mình ngươi không thể diễn ra thiên quân vạn mã, tình hình hiện tại cần lập tức phân công nhân thủ."
"Ở lại chỗ này tính cả ta," Gallas Drow đột nhiên xoa xoa tay tiến lên một bước, con mắt của nàng đã biến thành mắt rồng, khi nói chuyện khóe miệng còn tóe ra những tia lửa vàng, "Ta hẳn là có thể ngăn chặn toàn bộ quảng trường nếu như biến thân."
Hách Nhân thoáng cái liền nghĩ tới nguyên thân của Gallas Drow: Con hoàng kim cự long đáng sợ kia.
Hắn không nhịn được nhắc nhở: "Ngươi kiềm chế một chút, uy lực khi ngươi biến thân không dễ dàng khống chế đâu."
Gallas Drow nhếch miệng cười một tiếng, mặt mũi tràn đầy tự tin: "Ta cứ nằm sấp xuống che đầu, chỉ cần bọn hắn không có đạn xuyên giáp trên 30 pound, thì vảy của ta sau khi trở về đến ngay cả đánh sáp cũng không cần."
Mộ Quang Thủ Vệ sử dụng hỏa pháo mặc dù có các loại hắc kỹ thuật không thể tưởng tượng nổi, tỷ như dùng máy móc ngắm chuẩn và chân cơ giới hơi nước động lực, nhưng những thứ này so với khoa học kỹ thuật của Hi Linh thì hiển nhiên không tiên tiến bằng, chí ít là không bảo vệ môi trường: Sau mấy vòng pháo kích ngắn ngủi, toàn bộ quảng trường đã bị bao phủ hoàn toàn bởi một tầng khói mù dày đặc, cơ hồ không thấy rõ tình hình đối diện.
Một tên Mộ Quang quan chỉ huy kéo mặt nạ xuống, nửa gương mặt hắn được bao phủ bằng cương thiết, mắt trái được gắn một bộ thấu kính tổ liên tục co duỗi điều chỉnh, những thấu kính này kêu lách tách khi chuyển động, cố gắng tìm kiếm động tĩnh mới của địch nhân trong sương khói.
Tựa hồ sau khi ném ra hai quả cầu lửa lớn, đối diện không có động tĩnh gì nữa.
Tiếng pháo dần dần dừng lại.
"Đã bị tiêu diệt rồi sao?" Một tên phó quan bên cạnh thầm nói.
Mộ Quang quan chỉ huy giơ tay lên ngăn phó quan lại: "Không bình thường, đám người này dễ dàng đột phá phòng tuyến Chưng Khí Lục Khoa, không dễ dàng bị giải quyết như vậy đâu."
Hiện trường lâm vào quỷ dị yên tĩnh, trọng giáp thủ vệ cùng các pháo binh đều có chút bất an lặng im, chờ đợi mệnh lệnh mới, đồng thời cũng cầu khẩn nhiệm vụ quỷ dị này có thể kết thúc như vậy. Ở hậu phương, những vu sư trôi nổi giữa không trung từ đầu đến cuối không hề xuất thủ, bọn hắn chỉ duy trì pháp lực dự trữ, chỉ khi nào phòng tuyến Mộ Quang bị đột phá, bọn hắn mới hành động. Nhưng nhiệm vụ đầu tiên của bọn hắn không phải nghênh địch, mà là phá hủy thang máy.
Khi tất cả mọi người đang khẩn trương tới cực độ, mấy tên binh sĩ phía trước nhất đột nhiên rối loạn, tiếng áo giáp va chạm lẫn trong tiếng kinh hô: "Trời ạ! Cái gì vậy! Cái gì ở phía sau kia! Đó là cái gì?!"
"Tỉnh táo! Ổn định phòng tuyến! Ổn định phòng tuyến!" Chỉ huy Mộ Quang lập tức quát lớn, nhưng khi hắn ngẩng đầu nhìn về phía sương mù dày đặc phía trên, hắn cũng không kìm được mà kinh hô: "Tiên tổ cùng máu tươi! Cự nhân! Hỏa Diễm Cự Nhân!"
Một luồng hơi thở nóng bỏng ập vào mặt, khói lửa bị cuồng phong thổi tan, đối thủ ẩn giấu sau sương mù rốt cục lộ diện.
Một sinh vật hình người khổng lồ cao tới năm mét ngẩng đầu bước ra. Nham tương chảy xuôi trên người người khổng lồ này, mỗi bước chân hắn giẫm xuống, mặt đất liền xì xì bốc khí, bắt đầu hòa tan. Khi chứng kiến cảnh này, binh sĩ kinh hãi hơn cả lúc thấy con bạch lang cao năm mét: Lily khi biến thân chỉ lớn về hình thể, còn Itzhak khi biến thân lại mang theo vầng hào quang sợ hãi đặc trưng của ác ma!
Cho dù không tính vầng hào quang sợ hãi, Itzhak sau khi biến thân cũng có thể hù chết người bằng cái mặt xấu xí kia!
Cùng lúc "Hỏa Diễm Cự Nhân" bước ra khỏi sương mù, con cự khuyển màu trắng to lớn cũng nhe răng bước ra, nó gầm gừ về phía binh sĩ - dù sao thì tiếng hú của Husky cũng chỉ có vậy, âm lượng phóng đại mười mấy lần vẫn rất uy mãnh.
Phòng tuyến binh sĩ dao động, nhưng quan chỉ huy nhanh chóng ngăn chặn những người định tháo chạy: "Không được lui! Valkyrie sẽ phù hộ chúng ta! Kẻ hèn nhát mới quay lưng lại với kẻ địch mà chết!"
Nhưng hắn chưa dứt lời, một tiếng gầm rú to rõ quái dị khác từ trên cao truyền xuống.
Quan chỉ huy kinh hãi ngẩng đầu, thấy một con cự long hoàng kim đang chậm rãi bay qua đầu hắn.
Khi mọi người bị những biến cố trên chiến trường thu hút, một vệt sáng xanh lặng lẽ lướt qua từ đằng xa.