Khi Karl North nhìn thấy bầu không khí không lành mạnh chiếu xuống thế giới vật chất, toàn bộ trật tự thế giới sẽ long trời lở đất. Sáng thế nữ thần bố trí các loại quy tắc trong hỗn loạn sức mạnh xung kích, bóng tối từ vực sâu lan tràn ra, lửa và khói bao trùm đại địa, thế giới trôi nổi trong hư không không ngừng lay động, những lục địa nhỏ hơn thậm chí lật úp.
Trong những điển tịch cổ xưa nhất của đế quốc Violet, các phù thủy thời thượng cổ đã ghi chép về tiên đoán Đại Triều Tịch. Những tiên đoán này ghi lại một cách chi tiết đáng kinh ngạc về thời điểm hỗn độn lên đến đỉnh điểm, khi trật tự sụp đổ hoàn toàn. Một số học giả Thánh vực cho rằng "tiên đoán Violet" không chỉ là lời cảnh báo về tương lai, mà còn có thể là sự kiện đã xảy ra trong quá khứ.
Tu sĩ cấp cao Karla Hughes cho rằng cảnh tượng hắn chứng kiến chính là Đại Triều Tịch được mô tả trong tiên đoán.
Vùng chiến trường giữa trật tự và hỗn độn vốn nằm ngoài hư không vô tận, giờ bắt đầu bốc lên khói đặc và mây mù. Vách đá đại lục bị sức mạnh hỗn độn nuốt chửng như chìm vào bát canh sôi trào. Hắn thấy Phù Không Đảo bị sức mạnh hỗn độn lôi kéo, xô đẩy, phát ra những tiếng nứt toác và va chạm đinh tai nhức óc. Hòn đảo nhỏ vỡ thành mảnh vụn, hòn đảo lớn run rẩy kịch liệt, khó thoát khỏi số phận bị xé rách. Cột khói và bụi bặm bốc lên từ những Phù Không Đảo tan vỡ, cảnh tượng như ngày tận thế.
Trên "Thần thánh chi Chủy" hào, bầu trời trong xanh đã hoàn toàn bị mây đen bao phủ. Trong mây đen là những khối đen kịt bất an, biểu hiện cho sức mạnh hỗn độn đáng sợ. Bóng tối bao vây chiến hạm, ánh sáng từ lò lửa và nữ thần ở đuôi tàu khó có thể lan xa. Thế giới chìm vào bóng tối như thể đèn đang tắt dần, cảm giác sợ hãi bị nghiền ép từ mọi phía bao trùm mỗi người trên chiến hạm.
Tiếng kinh hô và bước chân hoảng loạn lan ra khắp phi thuyền.
"Bình tĩnh! Không nên kinh hoảng! Tâm trạng tiêu cực sẽ khiến các ngươi bị hỗn độn nuốt chửng!" Karla Hughes đứng ở đầu thuyền, lớn tiếng kêu gọi.
Giọng nói của hắn được truyền đi khắp phi thuyền nhờ phép thuật gia trì: "Đây là 'Thần thánh chi Chủy' hào! Các ngươi đang đứng trên chiến hạm ma đạo mạnh nhất thế giới! Sáng thế nữ thần ở trên, hãy trở lại vị trí của các ngươi, cầm lấy vũ khí, bảo vệ con tàu này! Chúng ta chắc chắn sẽ bình an đến Lô Ni ngươi!"
Ma đạo chiến hạm kết cấu kêu răng rắc, một loại ầm ầm trầm thấp âm thanh quái dị vang vọng dưới boong tàu. Đó là do ma lực trong không khí cấp tốc trở nên nồng nặc, khiến các thiết bị của chiến hạm phát ra âm thanh quá tải. Viên điều khiển Thần Thánh Chi Chuy lập tức thu nạp đạo ma bản hai bên thân thuyền, nhờ vậy chiến hạm mới tránh khỏi vận rủi bị ma lực "căng nứt". Nhưng rắc rối thực sự chỉ vừa mới bắt đầu.
Thân thuyền bắt đầu nghiêng, lắc lư không ngừng như muốn lật nhào.
Karla Hughes cố sức giữ thăng bằng. Hắn thấy rõ vô số vật thể tối tăm hiện ra trong không khí xung quanh. Vài thứ trông như quái vật xấu xí có cánh, vài thứ lại là những khối và đường nét không thể miêu tả. Đó là nanh vuốt hỗn độn đang thành hình trong thế giới vật chất, và chúng không muốn một chiến hạm mang khí tức trật tự chạy loạn trong lãnh địa của mình.
"Ầm ầm ầm!"
Tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc vọng lên từ dưới boong tàu. Tinh hạch đại pháo hai bên ma đạo chiến hạm khai hỏa, xua tan những quái vật hỗn độn còn chưa kịp thành hình. Nhờ vậy, tình trạng lật úp của phi thuyền được giảm bớt.
Nhưng càng lúc càng có nhiều quái vật ngưng tụ xuất hiện.
"Gia tốc! Vứt bỏ hết thảy phụ trọng, nổ tung đạo ma bản, dùng ma tinh khởi động động lực lô, nữ thần ở cùng chúng ta!"
Một cơn cuồng phong gào thét bất ngờ ập đến boong tàu, bông tuyết lạnh lẽo nhanh chóng đóng băng mũi tàu. Karla Hughes hô lớn giữa bão táp và băng sương, ma lực mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bắn ra, tạo thành một tấm ô mỏng manh phía trước chiến hạm, nhằm giảm bớt tiêu hao ma lực khi ma đạo chiến hạm vứt bỏ đạo ma bản.
Khi đạo ma bản nổ tung và rơi vào vực sâu vô tận, tu sĩ cấp cao theo bản năng cúi đầu nhìn xuống tầng mây đen dày đặc.
Hắn cố gắng tìm kiếm những khí cầu màu xanh lam mà mình đã thấy trước đó, những công cụ bay thô sơ nguyên thủy.
Nhưng hắn không ôm bất cứ hy vọng nào: Thần Thánh Chi Chuy mạnh mẽ còn bấp bênh trước thủy triều hỗn độn, thì đám công cụ thô sơ mà ma thú trên Phù Không Đảo kia tạo ra có thể trụ được mấy giây? Có lẽ khi bão táp bất ngờ nổi lên, những khinh khí cầu kia đã tan tành.
Karla Hughes không kìm được thở dài. Hắn không còn cảm thán vận mệnh của mình nữa, mà thấy tiếc nuối cho chủng tộc á nhân có lẽ đã tiến vào giai đoạn khai hóa kia. Thế giới này thật tàn khốc, nó bình đẳng hủy diệt mọi hy vọng trên đời.
Nhưng ngay khi hắn nghĩ vậy, một ánh hào quang đột nhiên phá mây xé toạc bóng tối...
Khi bão táp bất ngờ ập đến, Lily hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Nàng không biết hỗn độn cùng trật tự vạn năm chiến tranh, cũng không biết Karl North chi hải mặt tối là cái gì, càng không biết hỗn độn thủy triều tiên đoán cùng uy lực. Sinh sống ở Phù Không Đảo trên ma viên cùng ải liệt ma môn đóng kín lại vô tri, chúng nó chỉ có từ tổ tông nơi đó truyền thừa mà đến một điểm vụn vặt tri thức, căn bản không đủ để miêu tả thế giới này thế giới quan là ra sao, nhưng có một chút không nghi ngờ chút nào: Trước mắt chính đang phát sinh sự là một hồi tai ương ngập đầu.
Lily cả người bộ lông đều dựng lên, nàng ở thượng tầng điếu trong khoang thuyền thật nhanh nhảy nhót vài vòng, hầu như theo bản năng mà muốn gọi tên Hách Nhân, nhưng sau vài vòng nàng mới bỗng nhiên nhớ tới chủ nhà trọ cũng không ở nơi này, liền nàng chỉ có thể mạnh mẽ tỉnh táo lại, dùng cái đầu học bá tốt nghiệp bốn lần từ bắc đại của mình suy nghĩ nên làm gì để sinh tồn được trong cảnh khốn khó trước mắt.
Nàng nhìn về phía xuất phát phương hướng, tòa kia Phù Không Đảo đã hoàn toàn bị hỏa diễm nuốt chửng, hòn đá to lớn cùng thổ địa không ngừng từ trên hòn đảo rụng xuống, cả tòa đảo rất hiển nhiên chính đang giải thể, muốn sụp đổ thành mảnh vỡ cũng chỉ là vấn đề thời gian. Mà ở chu vi tòa Phù Không Đảo này, những hòn đảo loại nhỏ khác càng không thể tả, thậm chí có chút hòn đảo giống như bọt biển nhẹ nhàng, đang ngã lộn nhào dưới tác động của một sức mạnh vô hình nào đó: Hiển nhiên, trở lại đó là một con đường chết.
Duy nhất sinh cơ tựa hồ chỉ có đại lục phương xa.
Lily ngẩng đầu lên, con mắt màu vàng óng bên trong phản chiếu cảnh tượng phương xa. Bởi ảnh hưởng của mây mù cùng hắc ám, vách núi cheo leo của đại lục ở trong mắt nàng mơ hồ một mảnh, nhưng nàng vẫn có thể thấy rõ phương hướng nên đi tới, trên đường hàng hải này, tất cả tựa hồ vẫn không tính là quá tệ.
Hỗn độn chính đang quật khởi, nhưng còn chưa triệt để áp chế sức mạnh của trật tự, tất cả những gì đang phát sinh chỉ là khúc nhạc dạo của cơn bão lớn mà thôi.
"Gia tốc!" Lily cao giọng hô, "Chúng ta đi đại lục!"
Một con lão ma viên lảo đảo từ boong tàu phía dưới chui ra, Lily ngờ ngợ nhớ tên của nó là Grew Grew. Con ma viên xấu xí này tỏ vẻ kinh hoảng, vừa lên đến liền nói năng lộn xộn kêu to: "Đầu lang! Đảo của chúng ta vỡ nát rồi! Đảo của chúng ta vỡ nát rồi!"
"Ta biết, ta thấy rồi!" Lily lớn tiếng kêu lên, răng nanh lóe lên ở môi, phản xạ hàn quang, "Nếu như các ngươi còn ở lại phía trên kia, các ngươi hiện tại cũng đã chết rồi —— vì lẽ đó ta đã cho các ngươi sống thêm mấy phút! Hiện tại lập tức nghe lệnh của ta, gia tốc, cho khinh khí cầu đánh tín hiệu, làm cho tất cả mọi người gia tốc, chỉ có đi trên đại lục chúng ta mới có thể chân chính an toàn!"
Lão ma viên hoang mang hoảng loạn gật đầu, tiếp theo ánh mắt đột nhiên sững sờ, nó trừng trừng nhìn Lily, vẻ mặt giống như gặp quỷ.
Thật khó cho một con ma viên có thể làm ra vẻ mặt phức tạp như vậy.
"Chuyện gì xảy ra?" Lily hỏi, "Sao không nghe lệnh của ta?"
"Đầu lang..." Lão ma viên sợ sệt chỉ vào Lily, "Ngươi... ngươi đang phát sáng!"
Lily sững sờ, vội vàng cúi đầu nhìn thân thể mình.
Nàng đang phát sáng.
Hào quang màu trắng tựa như từ trong cơ thể nàng thẩm thấu ra, nhu hòa nhưng kiên định soi sáng xung quanh. Hơn nữa, tia sáng này không ngừng lan rộng, chỉ trong chốc lát đã chiếu sáng cả thượng tầng khu, sau đó phảng phất không gặp trở ngại mà khuếch tán đến toàn bộ khoang chứa, toàn bộ phi thuyền. Bất kể vật gì trên đường bị tia sáng này chiếu rọi đều không để lại bóng, cứ như ánh sáng này không phải ánh sáng, mà là một dòng nước sáng rực.
Bạch quang tiếp tục mở rộng ra bên ngoài phi thuyền, nhanh chóng rọi sáng hai chiếc phi thuyền nhỏ bên cạnh. Trong phạm vi ánh sáng bao phủ, bão táp dừng lại, bóng đen rút lui, sương mù và khói đen tan biến như chưa từng xuất hiện.
Con thuyền lảo đảo cũng nhanh chóng ổn định lại sau khi được ánh sáng soi chiếu. Rõ ràng, thứ lực phá hoại vô hình kia cũng bị tia sáng này xua tan.
"Ta nhớ ra rồi..." Lão ma viên mấp máy môi, "Tổ phụ ta đã nói, nhân loại gọi cái này là trật tự ánh sáng..."
Lily chớp mắt mấy cái, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nàng không biết, những món ăn khẩu vị kỳ quái mà Hách Nhân cho nàng ăn thường ngày đều là lấy từ nhà Độ Nha 12345.
Nàng không biết, rất nhiều trong số đó thậm chí là do chính Độ Nha 12345 làm.
Nàng không biết, sau khi ăn nhiều của ngon vật lạ, ngay cả bản thân nàng cũng sẽ biến thành của ngon vật lạ...
Ở nhà, Lily ăn nhiều nhất. Mỗi lần Hách Nhân lấy đồ từ nhà Độ Nha 12345 về, phần lớn đồ ăn đều lọt vào bụng con Husky này. Giờ đây, những "thần quốc bảo vật" tích lũy bấy lâu cuối cùng đã phát huy uy lực. Ở thế giới Colonia hỗn loạn và tàn phá này, Lily bộc lộ thể chất gần giống Hách Nhân:
Một cái trạm phát wifi di động trật tự ánh sáng, xuyên tường cực mạnh.
Lily ngẩn người một lúc, tự lẩm bẩm: "... Ta thật lợi hại a."