Quỷ dị thắng lợi

Thực tế, ngay từ đầu Hách Nhân cũng không nghĩ rằng có thể khiến Thí Thần Kiếm hoàn toàn im lặng. Bình thường, nó chỉ yên tĩnh được khoảng ba phút. Hơn nữa, hiện tại còn có một "người anh em" cùng loại đang ra sức va chạm với nó. Vì vậy, sau khi Thí Thần Kiếm mở miệng, Hách Nhân đã hết hy vọng. Hắn chỉ cố gắng giữ cho tâm mình thanh tịnh, rồi tiếp tục đuổi theo Auguste VII mà tấn công.

Tiếng xé rách không gian chói tai vang lên không ngừng, trọng lực hỗn loạn, ánh sáng biến dạng, thời gian trôi qua lúc nhanh lúc chậm. Trong những cú va chạm liên tục của hai thanh Thí Thần Kiếm, chiến trường giữa Hách Nhân và Auguste VII dần biến thành một vùng hỗn loạn pháp tắc, nơi mọi quy luật đều tan biến. Sát thương của Thí Thần Kiếm có lẽ không kinh thiên động địa như pháo lê, nhưng sức mạnh mà chúng phát ra trong phạm vi hạn hẹp lại vượt xa hiểu biết của người phàm. Hách Nhân có bán thần thể, còn Auguste VII được Lockmanton "ban phước", nên mới có thể sống sót trong môi trường này. Nhưng với người khác, đây đã là vùng cấm!

Trong khi hai "binh khí" giao chiến không ngừng, Thí Thần Kiếm (Đâm Người Cư Sĩ) vẫn luôn ồn ào:

"Này anh bạn, sao ngươi không nói gì? Sao ngươi lại giống ta như đúc vậy? Ngươi có biết ai đã tạo ra chúng ta không?"

"Nghe ta này, ta đặt cho mình cái tên là Đâm Người Cư Sĩ, cư sĩ là đặc biệt lợi hại đó..."

"Hách Nhân này, thật ra đánh đấm không giải quyết được vấn đề đâu. Ngươi xem, lão già kia cũng mạnh lắm, hai người các ngươi làm sao thắng thua trong chốc lát được. Chi bằng ngồi xuống nói chuyện, biết đâu vũ lực không giải quyết được thì nói chuyện lại được, loài người các ngươi gọi là thoại liệu đó..."

"Haizz, cái người không nói gì kia ơi, vận mệnh trêu ngươi ghê. Hai ta vốn cùng nguồn gốc, giờ lại phải đâm nhau thế này, để làm gì chứ? Nếu thế giới này bớt tranh đấu thì tốt biết mấy!"

"Thật ra thì, ước mơ của ta là làm một con dao phay, bình thường thái rau cải trắng, không tranh giành với ai mà vẫn có ích..."

"Nhưng nếu đã biến thành binh khí, thì phải chấp nhận thôi. Gọi là làm một việc yêu một việc ấy mà. Như cái tên ta đặt ấy, Đâm Người Cư Sĩ – ngươi có thấy một sự hào hiệp và khoái trá với vận mệnh không?"

"Ê ê, lên trên chút nữa! Ngươi chém trượt rồi kìa! Rõ ràng hướng kia có thể đỡ được mà!"

Thí Thần Kiếm lải nhải ồn ào từ đầu đến cuối chưa từng dừng lại, Hách Nhân bên này trán nổi đầy gân xanh, đối diện Auguste VII cũng càng lúc càng lộ vẻ lo lắng hoảng loạn. Trên người gã giáo hoàng ma hóa cường tráng bốc lên từng trận khói, bắp thịt nổi lên những hoa văn vặn vẹo dữ tợn, mà cánh tay phải vốn đã bành trướng thô to của gã càng nứt toác ra.

Dòng máu đen đỏ cuồn cuộn chảy xuống, hơi nóng thiêu đốt mặt đất, tạo thành từng lỗ nhỏ bốc khói!

Trong chiến đấu ở trình độ này, một chút sai sót nhỏ cũng có thể dẫn đến thất bại không thể cứu vãn. Sự suy yếu của giáo hoàng ma hóa ngay lập tức bị Hách Nhân nắm bắt, nhanh chóng biến thành ưu thế lớn!

"Vĩ đại chi chủ... Vĩ đại chi chủ... Lockmanton..." Toàn thân Auguste VII mờ mịt bụi mù, lẫn vào dịch ăn mòn từ dòng máu đen đỏ trào ra từ các vị trí trên cơ thể, vừa lùi về sau vừa phát ra những tiếng nỉ non không rõ. Cuối cùng, sau tiếng hét lớn "Xuyên Lâm Chân Pháp" của Hách Nhân và chiêu kiếm bổ về phía cánh tay gã, vị giáo hoàng ma hóa phát ra một tiếng rít không giống tiếng người, vung "Liệt Thế Chi Nhận" nghênh đỡ nhưng bị chém bay!

Nhưng sau khi chiến thắng địch thủ, Hách Nhân lại có chút sững sờ – sức chiến đấu vừa rồi của giáo hoàng ma hóa vượt quá sức tưởng tượng. Dù mất đi thần thuật, sức mạnh cùng hỗn độn lực quanh thân của đối phương vẫn cường đại đến mức kinh khủng. Hách Nhân vốn cho rằng trận ác chiến này còn kéo dài rất lâu, không ngờ kẻ địch trước mắt lại bị đánh bại nhanh như vậy!

Ngay khi hắn còn đang ngạc nhiên, thanh "Liệt Thế Chi Nhận" bị đánh bay đột nhiên phát ra một tiếng vang sắc bén, từ lưỡi kiếm tỏa ra lượng lớn hoa văn màu đen, khiến mặt đất xung quanh cũng nứt toác ra từng tấc. Cánh tay của Auguste VII cũng bành trướng trong nháy mắt, nứt ra vô số vết thương đáng sợ như có sự cộng hưởng. Trong tiếng kêu gào của giáo hoàng ma hóa, những vết nứt nhanh chóng lan rộng, nuốt chửng toàn thân gã trong chớp mắt!

"Đùng" một tiếng nhỏ, vị giáo hoàng ngày xưa đã hoàn toàn tan nát, biến thành mảnh vỡ và tro tàn.

Phản phệ? Hắn lại bị thanh trường kiếm Lockmanton ban tặng phản phệ đến chết?

Hách Nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nghe thấy Thí Thần Kiếm lẩm bẩm: "Con bà nó – không phải là ta đã chọc điên hắn rồi chứ..."

Hách Nhân kinh hãi: "Ngươi nói cái gì?!"

"Ờ... Chỉ là một khả năng thôi," giọng Thí Thần Kiếm nghe đặc biệt chột dạ, có vẻ như ở cùng Hách Nhân lâu, lại bị nhiễm khí tức độ nha 12345, tính cách của nó cũng ngày càng quỷ dị, "Bản kiếm cảm thấy... có khi nào bản kiếm đã chọc cho cái tên kia phát điên rồi không?"

"Cái tên kia" mà nó nhắc đến rõ ràng là thanh Liệt Thế Chi Nhận trong tay Auguste VII.

Hách Nhân như bị sét đánh trúng, câu nói này không hề giả dối. Hắn sau khi bị thần phạt sét đánh cũng chỉ ngốc đến thế mà thôi. Hắn ngây người nhìn thanh Liệt Thế Chi Nhận cắm trên mặt đất cách đó không xa, trong lòng thiên lôi cuồn cuộn.

Một trận ác chiến kinh tâm động phách như vậy, thắng lợi cuối cùng lại là vì binh khí của hắn làm cho binh khí của đối thủ hỏng mất... Chuyện này biết tìm ai để mà nói đây?

Đây tuyệt đối là thắng lợi ly kỳ nhất từ trước đến nay!

Nhưng cục diện trước mắt hiển nhiên không cho phép Hách Nhân tiếp tục suy nghĩ vấn đề thắng lợi này, bởi vì sau khi giải quyết xong giáo hoàng, nơi này còn lại đám Yên Diệt Giáo Đồ, càng có một Lavinia đang mù quáng thao túng thánh ước quỹ!

Theo một tiếng sói tru rõ to, hai tên Yên Diệt Giáo Đồ liều mình ngăn cản trước mắt Lily bị hất văng ra như bao bố rách nát. Uy Benefit thì rít gào một tiếng, chỉ có thể căm giận lùi về sau. Trên người hắn trải rộng vết thương, ma huyết đen đỏ chảy xuống theo vết thương, hình thành một vũng nhỏ trên mặt đất, nhìn thấy mà giật mình. Bản thân Uy Benefit đã sắp thoát ly phạm trù nhân loại, phảng phất như không cảm giác chút nào với mức độ mất máu như vậy. Hắn cáu kỉnh vung vẩy cánh tay, nhìn về phía thiếu nữ người sói toàn thân phát ra ánh sáng trắng nhạt, nắm giữ sức mạnh kinh khủng trước mắt.

Chu vi hai người bọn họ, tà giáo đồ hoặc trọng thương hoặc tử vong nằm ngổn ngang tứ tung. Kỵ sĩ cùng tu đạo sĩ của giáo hội Karla Hughes, cùng với Á chủng tộc bộ binh cũng có thương vong. Máu tươi của mỗi chủng tộc thấm vào thổ địa phụ cận thánh ước quỹ, trong không khí tràn ngập một mùi máu tanh làm người ta ngột ngạt.

Cũng may số ít tà giáo đồ còn sống sót tạo thành một vòng bên người Uy Benefit. Ở cách đó không xa, Karla Hughes dùng sức nắm chặt bạch kim trường trượng, ngực có một vết thương dài máu me đầm đìa, không ngừng bốc lên hắc khí. Sức mạnh chữa trị thuật phun trào ở phụ cận vết thương, nhưng hiển nhiên, trong thời gian ngắn vị giáo chủ cấp cao này đều không thể khôi phục sức chiến đấu.

Các chiến sĩ giáo hội vẫn còn có thể đứng lên chen chúc ở phụ cận Karla Hughes, đám Á chủng tộc bộ binh đầy rẫy vết thương thì tụ thành một đoàn bên người Đầu Lang.

Tựa hồ là thế lực ngang nhau, hoặc là nói lưỡng bại câu thương.

Lily đại khái là chiến sĩ mạnh nhất hiện trường, trên người nàng chỉ có vài chỗ thương thế không nghiêm trọng lắm, hơn nữa những vết thương kia đã đang ngọ nguậy khép lại nhanh chóng. Răng nanh của nàng nhỏ xuống máu tươi tà giáo đồ trong không khí, con ngươi màu vàng kim thú hóa tràn đầy chiến ý dâng trào.

"Đến đây! Quay lại đánh nhau đi! Ngươi không phải là người rất giỏi sao!"

"Phi —— dã thú." Uy benefit gắt giọng về phía bên cạnh, trong giọng nói tràn đầy sự trào phúng, nhưng sau sự trào phúng lại là phẫn nộ. Hắn nhìn những bộ hạ lất pha lất phất bên cạnh mình —— những kẻ này đều là tử sĩ trung thành nhất của hắn, cuồng nhiệt ủng hộ hắn hơn cả những áo bào đen La Moer trước đây, những kẻ cam tâm dùng tà thuật để tự hiến tế, biến thành những con rối bảo vệ hắn. Có thể nói đây là lá bài tẩy cá nhân thật sự của hắn trong giáo phái Yên Diệt, nhưng trong trận chiến ngắn ngủi vừa rồi, những chiến sĩ quý giá này đã ngã xuống hơn nửa.

 Những binh lính và chiến sĩ giáo hội kia còn dễ đối phó, các tu sĩ cấp cao ở đằng xa tuy mạnh mẽ nhưng dù sao cũng chỉ là thân thể phàm nhân. Thứ thực sự gây ra tổn thất lớn như vậy chính là "Đầu Lang".

 Nhưng hắn không còn cách nào đối phó ả, dù đã nhận được sức mạnh rót vào từ vị chủ nhân vĩ đại, Uy benefit vẫn có chút thất vọng khi nhận ra điều này.

 Bởi vì sức mạnh trật tự bên cạnh Đầu Lang lại chuyên môn khắc chế hỗn độn.

 Nhưng những điều này không còn quan trọng nữa.

 Uy benefit thu lại vẻ căm giận trên mặt, thay vào đó là một nụ cười gian trá.

 Hắn biết mục đích ban đầu của mình không phải là chiến thắng những kẻ địch trước mắt này, mà là kéo dài thời gian để Lavinia hoàn thành nghi thức.

 Hắn nhìn về phía Auguste VII, sự thất bại của lão giáo hoàng đó không gây cho hắn bao nhiêu cảm xúc. Từ xưa đến nay, những tín đồ Yên Diệt Giáo không hề dựa vào đoàn kết hỗ trợ để đứng cạnh nhau, hắn chỉ kinh ngạc khi thấy Hách Nhân cũng có trong tay một thanh "Liệt thế chi nhận", hơn nữa còn sử dụng thành thạo đến vậy. Nhưng đáng tiếc là, hiện tại có vẻ như không có thời gian để hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

 Chú văn của Lavinia sắp kết thúc.

 Hách Nhân vừa vặn thấy cảnh này, chỉ kịp kêu to một tiếng: "Con bà nó... Chờ đã..."

 Lavinia giải trừ phong ấn trên mâm tròn.

 Trên thực tế, trước khi nàng niệm xong chú văn, phong ấn đã bị phá tan từ giữa. Những âm tiết cuối cùng của chú văn hoàn toàn được đọc ra theo quán tính.

 Một đạo bạch quang chói mắt bộc phát ra từ bên trong mâm tròn, trong thoáng chốc nuốt chửng thân thể Lavinia. Nàng thậm chí không kịp phát ra một âm thanh nào, liền trực tiếp đồng hóa thành dòng ánh sáng.

 Bạch quang tiếp tục lan tràn ra phía ngoài, tốc độ chậm rãi đến mức mắt thường có thể bắt giữ. Nó dường như biến thành một dạng chất lỏng có thực chất, đầu tiên xung kích vào bề mặt thánh ước quỹ, sau đó theo kim tự tháp thủy tinh chảy tràn ra bốn phía. Khí tức thần thánh hùng vĩ từ ánh sáng tràn ra. Ngoại trừ Hách Nhân và Lily, những người đã quen với loại khí tức thần tính này, tất cả những ai nhìn vào bạch quang đều không khỏi sản sinh kích động muốn quỳ bái!

 Nhưng ngay khi Hách Nhân cho rằng những thần lực điên cuồng kia sẽ bùng nổ, triệt để dẹp yên nơi này, một tình cảnh kỳ quái đã xuất hiện:

Bạch quang đột nhiên bình tĩnh lại, giống như đang cẩn thận phán đoán điều gì, sau đó tạo nên từng lớp sóng gợn, nhanh chóng hướng về hai mươi mốt vị thượng cổ giám ngục quan đang ở chu vi thánh ước quỹ mà phóng đi!

Hầu như trong nháy mắt, những thần lực này liền biến mất vào bên trong cơ thể những giám ngục quan đang bị hỗn độn ma lực trói buộc, ăn mòn, không để lại chút dấu vết.

Hiện trường tất cả mọi người ngơ ngác, Uy benefit là người phản ứng đầu tiên. Hắn ý thức được tất cả kế hoạch, tất cả tình báo đều sai lệch so với dự đoán ban đầu, Lockmanton vĩ đại phục sinh đã biến thành một trò hề!

Trước mắt là cơ hội cuối cùng để hắn chạy thoát!

Ý niệm này xoay chuyển nhanh chóng trong đầu Uy benefit, đồng thời biến thành hành động. Trước khi mọi người kịp phản ứng, hắn đã cắt ngón tay của mình, chuẩn bị khởi động bí thuật chạy trốn.

Nhưng động tác này mới chỉ thực hiện được một nửa, hắn đột nhiên nhìn thấy trong không khí hiện ra từng lớp sóng gợn, tiếp theo một chiếc hài công chúa màu đỏ xinh xắn thò ra, mang theo lực trùng kích chí ít hai tấn đá vào mặt hắn.