Tuy rằng không biết Lockmanton có phải là một thực thể mà con người có thể lý giải được hay không, cũng không biết nó có thật sự trải qua những cảm xúc như sợ hãi hay hối hận hay không, những thứ cảm xúc có thể được miêu tả và lý giải, nhưng có một điều Hách Nhân có thể khẳng định, đó là nó chắc chắn rất bất ngờ trước những chuyện đang xảy ra.
Cái lao ngục cứng rắn không thể phá vỡ này, cái lao ngục đã bị ăn mòn và suy yếu không ngừng trong mười ngàn năm qua, nhưng từ đầu đến cuối không hề sụp đổ, lại dễ dàng bị nó xé toạc ra một lỗ hổng, thậm chí cái lỗ hổng này còn thông thẳng ra ngoài vũ trụ.
Khi cái khe kia bị chấn động xé toạc, Lockmanton đã ý thức được tình huống không ổn, ý thức được có một cái bẫy đang chờ mình, nhưng sức hút mạnh mẽ từ vết nứt không gian và sự kinh ngạc trong khoảnh khắc đã khiến nó không kịp cứu vãn sai lầm của mình. Điều khiến nó càng khó cứu vãn sai lầm hơn, chính là lực kéo vô cùng mạnh mẽ sau khi vết nứt không gian mở ra —— đó là từ trường sinh ra từ hai mươi hai tòa máy dẫn dắt cỡ lớn được bố trí trong vũ trụ. Những máy dẫn dắt này có tác dụng bắt giữ các tiểu thiên thể đang di chuyển với tốc độ cao trong vũ trụ, công suất của chúng có thể tưởng tượng được!
Dù Lockmanton nắm giữ các loại năng lực thần kỳ và sức mạnh vượt trội, nó cũng khó lòng thoát khỏi sự ràng buộc của những công trình thiết bị này trong nhất thời.
Nếu Gordon ngay từ đầu đã trực tiếp mở ra một con đường, hoặc có người sớm giải trừ phong ấn của ngục giam Vực Sâu Lãng Quên, Lockmanton chắc chắn sẽ không bị lừa. Nó sẽ phát hiện ra đây là một cái bẫy ngay lập tức, và thông qua trực giác của một bán thần, nó có thể cảm nhận được những nguy hiểm rình rập bên ngoài thế giới. Nếu vậy, chi bằng cứ để dòng suy nghĩ ngược lại —— để Lockmanton tự mình mở ra cánh cửa này!
Gordon và Hách Nhân làm, chỉ là mở cái khóa móc trên cánh cửa này, để nó khép hờ mà thôi.
Nhưng Lockmanton cũng không phải kẻ ngốc, nó chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn phối hợp đi xung kích phong ấn ngục giam. Nó đã bị giam cầm ở đây quá lâu, đã từng vô số lần xung kích vào biên giới Thế Giới Ác Mộng nhưng đều không thành công. Vì vậy, khi không có tình huống vô cùng cần thiết, nó chắc chắn sẽ không lại đi đần độn mà đâm đầu vào. Cần một áp lực và sự dẫn dắt từ bên ngoài, để nó nảy sinh thôi thúc muốn trốn thoát.
Cuộc tấn công mạnh mẽ vào Xoắn Ốc Chi Khâu đã làm hao mòn sự kiên trì của nó, sự công kích của Giám Ngục Quan Môn và Hách Nhân làm hao mòn sự tự tin của nó, và quan trọng nhất là, việc sử dụng sức mạnh tương tự như của Sáng Thế Nữ Thần đã khiến nó cảm thấy nguy hiểm.
Thực tế thì, loại cảm giác nguy hiểm này không thể thực sự khiến Lockmanton khiếp sợ. Hách Nhân hiểu rõ điều đó. Trong dự tính của hắn, dù sức mạnh của Sáng Thế Nữ Thần có thật sự giáng xuống, Lockmanton cũng chỉ theo bản năng run rẩy một chút. Sau đó, nó sẽ phát hiện ra manh mối, phá giải mọi âm mưu. Nhưng trong kế hoạch của Hách Nhân, hắn chỉ cần Lockmanton run rẩy thoáng qua, chỉ cần nó chủ động muốn thoát khỏi vị trí hiện tại, thì ngục giam sẽ mở ra. Trước khi rơi vào bẫy, khả năng báo động trước cấp bán thần của Lockmanton sẽ không có tác dụng!
Nhìn Lockmanton rơi vào khe nứt không gian, những ma vật hỗn độn xung quanh tan biến như hoa trong gương, trăng dưới nước.
Quân đoàn Thánh Vực lặng lẽ hạ xuống mặt đất trong ngỡ ngàng. Những dũng sĩ may mắn sống sót dường như không thể tin: Kết thúc rồi sao?
Sơn Xuyên Chi Vương Gordon cũng loạng choạng đáp xuống. Chín vị giám ngục quan còn lại cũng chật vật ngã xuống đất, gần như không còn sức lực đứng vững. Trên người mỗi người đều có những vết thương lớn đáng sợ, những tia lửa điện và ngọn lửa bập bùng bên trong lớp vỏ đá của họ. Vụ nổ cuối cùng vừa rồi đã tiêu hao hết sức mạnh của họ. Việc sử dụng thần khí mô phỏng sức mạnh của Sáng Thế Nữ Thần càng khiến những tạo vật mang thần tính này phải chịu phản phệ lớn. Nói thật, chỉ cần Lockmanton cảnh giác một chút, phản công nhẹ nhàng, thì những giám ngục quan "miệng cọp gan thỏ" này đã không thể trụ vững.
"Kết thúc rồi sao?" Gordon ngước đầu, nhìn bầu trời quang đãng dần.
Một bầy dơi từ không trung ngưng tụ lại, biến thành Vi Vi An. Ánh sáng trật tự màu trắng bên cạnh nàng dần tan biến, dấu hiệu cho thấy môi trường hỗn loạn xung quanh đã biến mất. Nàng nhìn xung quanh, cuối cùng dừng mắt trên người Hách Nhân: "Kết thúc rồi sao?"
Hách Nhân thở phào: "Đương nhiên là chưa."
Hắn nhìn về phía quân đoàn Thánh Vực và mười vị giám ngục quan đang dìu nhau.
"Cuộc chiến của bọn họ đã kết thúc, nhưng với Lockmanton, cuộc chiến thực sự mới bắt đầu. Phần cuối..."
"Rõ ràng."
Một vệt hào quang lóe lên, Hách Nhân biến mất.
Trong vũ trụ bao la, một khe hở hào quang đột ngột xuất hiện, xuyên thủng không gian đen tối.
Khe nứt này nhanh chóng mở rộng, những tia lửa năng lượng rực rỡ nhảy múa bên trong. Hai bên khe nứt xuất hiện những quầng sáng kỳ lạ, dường như ẩn chứa vô số bí ẩn sâu xa. Trong chớp mắt, nó đã mở rộng đến hơn trăm km, và một khối ám hắc hỗn độn, bất định, như thể được vẽ bởi một nghệ sĩ điên rồ, lao ra từ khe nứt.
Bị Sáng Thế Nữ Thần cầm cố mấy ngàn vạn năm, lại bị nữ thần lưu lại giám ngục quan cùng ngục giam hệ thống giam giữ ròng rã mười ngàn năm, Lockmanton nếu là một phàm nhân có lý trí, nếu không phải biết mình đã rơi vào cạm bẫy, giờ khắc này nhất định sẽ cảm thán thoát ra lao tù gian khổ không dễ, cảm thán lại một lần nữa nhìn thấy ngoại bộ vũ trụ tinh không óng ánh. Vậy mà lúc này, phản ứng đầu tiên của nó lại là co rút toàn bộ xúc tu, dùng tầng tầng lớp lớp lực phòng hộ bọc kín thân thể cao lớn.
So với "Trưởng Tử" đã triệt để điên cuồng mất lý trí, ác mộng bạo quân này rõ ràng bảo lưu năng lực suy nghĩ hoàn chỉnh hơn.
Và phản ứng này của Lockmanton rất sáng suốt, bởi vì cùng lúc nó thu nạp xúc tu, vô số ánh sáng lấm ta lấm tấm cũng từ bốn phương tám hướng lóng lánh lên.
Vạn ngàn tháp đại bác, triệu ức ánh sao —— phi đạn hàng ngũ đại biểu trật tự, cứ điểm pháo bên trong chính là vinh quang, ở tinh quỹ pháo tầm bắn bên trong, mỗi một cái dị đoan đều sẽ sâu sắc lý giải cái gì gọi là chính nghĩa từ trên trời giáng xuống, cái gì gọi là thần uy cuồn cuộn của Nữ Thần đại nhân!
Tác giả: Câu nói này là Độ Nha 12345 nào đó thứ cho Hách Nhân giảng giải xí nghiệp văn hóa thời điểm nói nguyên văn. Không, nguyên văn kỳ thực còn bạo lực hơn một chút, Hách Nhân vẫn là căn cứ quan ái người chưa thành niên khỏe mạnh trưởng thành tâm thái mà lược bớt những từ thô tục...
Khi lưới lửa vũ trụ phóng ra vô số ánh sáng, một chiếc phi thuyền màu trắng bạc cũng quỷ mị từ trong bóng tối nổi lên, hạm thủ u có thể truyền tinh cách tỏa ra lam quang thăm thẳm, năng lượng mạnh mẽ đang từ từ hội tụ ở tập trung thủy tinh của chủ pháo.
Hách Nhân đứng ở hạm kiều Cự Quy Nham Thai Hào, lẳng lặng nhìn Lockmanton trong điểm tập trung hỏa lực.
"Các đơn vị hỏa lực toàn mở, tự do xạ kích."
Trong nháy mắt đó, dường như quang xà múa tung.
Các loại lửa đạn và phi đạn thực thể lẫn phi thực thể rơi vào tầng tầng lớp lớp phòng ngự của Lockmanton. Khối thịt to lớn kia rốt cục cảm nhận được uy hiếp chưa từng có, một loại uy hiếp mà từ khi nó bị Sáng Thế Nữ Thần ra tay trấn áp đến nay chưa từng cảm thụ lại. Nó cuồng loạn phóng thích sức mạnh tinh thần, nỗ lực dùng ác mộng thuận buồm xuôi gió để xoay chuyển thế cuộc. Trong vô số năm tháng, có rất nhiều đối thủ không có sức mạnh lớn nhưng tinh thần nhỏ yếu đã bị nó chiêu này đánh bại, nhưng tinh thần của nó công kích lại như đá chìm đáy biển, không thu hoạch được chút hiệu quả nào.
Bởi vì lúc này, trong toàn bộ khu vực vũ trụ này, ngoại trừ Hách Nhân là quan chỉ huy tối cao, tất cả đều là pháo đài không người trị thủ!
Lửa đạn trút xuống, Lockmanton nhận ra sai lầm của mình, ngay lập tức thu hồi sức mạnh tinh thần, biến chúng thành đủ loại quái vật hư ảo vây quanh bảo vệ. Những ma vật từ thế giới tinh thần cấp tốc thành hình trong thế giới thực, tạo thành lớp lớp phòng vệ.
Nhưng chúng nhanh chóng tan rã dưới làn mưa lửa.
"Năng lực chống cự vượt quá dự tính," giọng Nolan mang âm hưởng cơ khí vang lên bên tai Hách Nhân, "Đồng thời phát hiện cấu trúc không thể bị hỏa lực thông thường tiêu diệt."
Hách Nhân trầm mặt nhìn cảnh tượng này, khẽ nói: "Nolan, chuẩn bị di chuyển."
Hàng phòng ngự của Lockmanton liên tục tan rã. Đám quân đoàn ác mộng mà nó triệu hồi có lẽ vô tận ở thế giới Colonia, nhưng dưới lưới lửa vũ trụ khổng lồ, chúng chỉ như đám mây mù hơi dày. Theo luồng sáng khuấy động, đám mây này nhanh chóng tiêu tan.
Bản thể vặn vẹo, hoang đường, hỗn loạn khó tả của nó lộ ra, vô số xúc tu co rút lại thành lớp phòng hộ.
Cả lớp vật chất lẫn năng lượng đều vỡ vụn dưới hỏa lực vô tận. Thân thể mà Lockmanton mất vạn năm mới ngưng tụ lại bị xé tan thành từng mảnh, phân rã không ngừng. Vô số vật chất đen và những thứ dạng vụ không rõ hình dạng bong ra từ bản thể, bị lửa đạn tịnh hóa.
Hách Nhân cho các thiết bị ghi chép gần đó vận hành hết công suất, ghi lại từng biến đổi nhỏ trong quá trình Lockmanton bị giải thể ——
Đây là một bán thần cực kỳ mạnh mẽ! Một kẻ có khả năng đánh cắp quyền năng của chân thần! Quá trình hóa giải bán thần này đáng giá được ghi chép tỉ mỉ!
Cuối cùng, lớp "xác ngoài" màu đen của Lockmanton bị hóa giải hoàn toàn, để lộ ra kết cấu phù văn phát sáng bên trong. Các phù văn vận chuyển điên cuồng, không theo bất kỳ quy luật nào.
Dưới lớp phù văn là một màn sương thuần túy, và sau màn sương là ánh sáng.
Sau nhiều phút hứng chịu hỏa lực bão hòa, hình thái của Lockmanton trải qua vô số biến đổi, từng lớp cấu trúc quái dị lộ ra. Nhưng nó vẫn không chết, thậm chí vẫn tiếp tục phòng ngự và giãy giụa thoát khỏi tâm điểm hỏa lực. Sức sống của nó quá cứng cỏi!
Cuối cùng, mọi cấu trúc bản thể của nó gần như tan biến, chỉ còn lại một lõi bên trong khó phá hủy. Lõi này chỉ vài mét đường kính, tỏa ánh sáng yếu ớt như ánh trăng mờ ảo.
Hỏa lực vũ trụ từ mọi hướng gặp trở ngại trước lõi vi quang của Lockmanton.
Thuận buồm xuôi gió, hỏa lực oanh tạc dường như mất đi hiệu lực. Hơn 90% công kích đều biến mất không dấu vết khi đến gần vi quang nội hạch. Số ít xuyên thủng được phòng ngự, rơi vào nội hạch cũng chỉ tạo ra hiệu quả nhỏ bé, còn kém xa tốc độ khôi phục của nó.
Hỏa lực thông thường không thể phá hủy Lockmanton!
Lockmanton lúc này đã khôi phục từ thế bị động. Nó bắt đầu di chuyển, nhanh chóng thoát khỏi khu vực tập trung hỏa lực, hướng về một phương vị nào đó trong vũ trụ bao la. Đó là phương vị duy nhất khiến nó cảm thấy "an toàn".
Giờ khắc này, phán đoán, cẩn thận và đa nghi của nó dường như tan biến gần hết dưới ảnh hưởng của một sức mạnh vô danh.
Trên con đường xung phong của nó, mọi thứ sụp đổ. Các loại bệ phóng hỏa lực dường như chịu ảnh hưởng từ vi quang nội hạch mà mất đi khả năng phán đoán, liên tiếp gây ra những vụ ngộ thương, ngộ hủy. Một vụ nổ kinh hoàng vạch ra con đường Lockmanton thoát đi.
Nó lao thẳng vào một vòng xoáy âm u, triệt để thoát khỏi lưới hỏa lực.